Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3077

Vũ Siêu tiến lên, trực tiếp chặn trước mặt ông cụ nhà họ Diệp.

“Pằng!”

Đúng lúc này, trước mặt Cao Phong, đột nhiên có một viên đạn bắn trúng mặt đất, một mảng khói bụi bốc lên.

Một lỗ đạn xuất hiện ở vị trí cách Cao Phong một mét.

Ngay cả đá cẩm thạch cứng cũng có thể bị trực tiếp phá vỡ, chưa kể đến cơ thể con người?

Ý nghĩa của phát súng này đã quá rõ ràng.

Sợ rằng phát súng tiếp theo sẽ bắn trúng Cao Phong.

“Kẻ nào dám bắn cậu ấy, tôi mặc kệ là ai, Diệp Thiên Long tôi sẽ xử lý!”

Diệp Thiên Long đột nhiên gầm lên một tiếng, sau đó lao thẳng về phía Cao Phong.

Tuy nhiên, Cao Phong vẫn bất động, thậm chí không thèm nhìn đến lỗ đạn.

Đôi mắt anh vẫn còn đỏ như máu, anh lại bước một bước về phía trước.

“Soạt!”

Ống ngắm tia hồng ngoại ngắm thẳng vào ngực Cao Phong.

Tim Long Tuấn Hạo đập loạn, lòng bàn tay chậm rãi chạm vào cò súng nóng bỏng.

Anh ta nghiến răng và lập tức ra lệnh.

“Mẹ kiếp, không quan tâm nữa! Ông đây không thể nhìn anh Phong bị người ta giết hại được!”

“Chết tiệt! Các Phong Gia Quân, giúp tôi…”

“Dừng lại! Mọi người, dừng lại!”

Long Tuấn Hạo còn chưa nói xong một tiếng, trực thăng bên trên đột nhiên truyền đến một tiếng hô.

“Cao Kình Thiên? Người tên là Cao Kình Thiên mau dừng lại!”

“Tướng Lý của chúng tôi, có chuyện muốn nói với anh!”

“Những người khác trút bỏ vũ trang, lính bắn tỉa ngừng bắn!”

Ngay sau đó, ở trên trực thăng lại truyền xuống một giọng nói.

Nghe thấy giọng nói này, ánh mắt Cao Phong hơi trống rỗng, anh chậm rãi ổn định bước chân, nhìn lên không trung.

Và mọi người trong nhà nhà họ Diệp cũng hoang mang, không biết đây là chuyện gì?

Người bối rối nhất chính là ông cụ nhà họ Diệp.

Tướng Lý muốn nói gì với Cao Phong vậy?

“Ù ù ù!”

Ngay sau đó là tiếng động cơ ô tô từ phía sau.

Bỗng thấy chiếc xe chống đạn đặc biệt đang lao qua rất nhanh.

Tất cả mọi người đều né tránh, xe phóng tới không bị cản trở, phóng nhanh đến cổng nhà họ Diệp.

“Két!”

Cửa mở, một người đàn ông trung niên bước xuống.

Trên người mặc áo choàng, trên vai có hai ngôi sao vàng thể hiện danh tính của mình.

“Chào tướng Diệp!”

Sau khi xuống xe, người trung niên đi tới trước mặt Diệp Thiên Long rồi chào hỏi.

Mặc dù, ông ta cũng là một vị tướng.

Tuy nhiên, ba sao mới là cấp bậc cao nhất.

Ở trước mặt Diệp Thiên Long, ông ta là cấp duới.

“Hừ!”

Diệp Thiên Long hừ lạnh một tiếng, quay đầu xoay người sang một bên.

“Tướng Diệp, ông cụ nhà họ Diệp đã có lời, tôi không thể không tới…” Tướng Lý giải thích.

Sau cùng, Ông cụ nhà họ Diệp đích thân tạm gác thể diện của mình, nói nhà họ Diệp gặp khó khăn nhờ ông ta giúp đỡ, cho nên nhất định phải tới.

Hơn nữa, nhà họ Diệp còn bị một kẻ không quen biết uy hiếp, ông ta không thể chỉ ngồi nhìn.

Dù gì đội ngũ mà ông ta dẫn dắt rất gần nơi này.

Diệp Thiên Long vẫn cau mày không nói gì.

Sự việc đến nước này, ông ta có thể làm gì bây giờ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK