Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cô Kim, cô làm như vậy là không được, tư thế không đúng thì rèn luyện rất khó hiệu quả, cô phải làm như vầy, hóp bụng vào, phần eo hướng ra phía trước."

Nhìn thấy Trương Hàn đi tới, Kim Tuyết Mai sững sờ, sau đó gương mặt liền nở nụ cười lạnh lùng kiêu ngạo, người sống chớ lại gần, động tác cũng dần thả chậm.

Lông mày Cao Phong càng chau chặt lại, nhìn thoáng qua Hạ Vy, phát hiện Hạ Vy cả mặt khiêu khích nhìn mình, dường như có chút cố ý chọc giận Cao Phong.

"Ha ha, muốn chơi phải không, vậy tôi cùng các người chơi tới cùng." Cao Phong trong lòng cười mỉa.

Có một số chuyện có thể nhịn liền nhịn, nhưng có một số chuyện, rõ ràng chính là gây sự.

Vảy ngược của rồng, chạm vào, ắt hẳn phải chết.

Mà Kim Tuyết Mai, cũng chính là điểm yếu của Cao Phong.

"Vẫn không đúng, cô Kim, phần eo của cô phải hướng ra phía trước, vậy đi, tôi ở phía sau đỡ cô một lát." Trương Hàn nói xong liền đưa tay ra.

"Không cần, cám ơn anh, thật sự không cần." Kim Tuyết Mai sao lại để Trương Hàn đụng chạm vào thân thể của mình, liền vội vàng tránh né.

Nhưng cô bây giờ đang trên máy chạy bộ, mà máy thì vẫn đang hoạt động, cô chắc chắn không thể trực tiếp nhảy khỏi máy chạy bộ được.

Trên mặt Trương Hàn nở nụ cười nham hiểm khi đạt âm mưu, vừa nói không có việc gì, vừa đưa bàn tay duỗi ra trước lần nữa.

Ngay lúc này, một bàn tay thon dài vượt qua người Trương Hàn, trực tiếp nắm lại cổ tay của anh ta, ngăn động tác của anh ta lại.

"Anh đụng cô ấy một cái, tôi liền phế một tay anh."

Trương Hàn vốn sắp chạm được vào vòng eo Kim Tuyết Mai, vậy mà tay đột nhiên bị một lực lớn nắm lại.

Trong lòng anh ta liền thấy khó chịu, nhưng lại nghe thấy một câu nói lạnh đến bức người như vậy.

Trương Hàn quay đầu lại, đối mặt với Cao Phong phía sau.

Trương Hàn lập tức muốn vùng ra khỏi cánh tay kia, nhưng từ trong bàn tay của Cao

Phong truyền đến một lực rất lớn, khiến anh ta không thể nhúc nhích.

Trương Hàn cảm thấy, cổ tay anh ta lúc này như đang bị một chiếc kìm kẹp chặt lại, căn bản không thể vùng vẫy trốn thoát.

Cao Phong lúc này, trên mặt không nhìn rõ cảm xúc vui buồn gì, trong đôi mắt anh chỉ có sự vô cảm, đáy mắt sâu thẳm chứa đựng sự lạnh giá đến tột cùng.

Từ khắp thân thể anh toả ra sự lạnh lùng trước giờ chưa từng có, bầu không khí ngột ngạt bức người này thật khiến Trương Hàn cảm thấy kinh hãi.

Kim Tuyết Mai vội vã tắt máy chạy bộ, kéo cánh tay của Cao Phong một cái.

Cô vừa vui mừng vì Cao Phong giải vây cho mình, vừa cảm thấy Cao Phong bây giờ vô cùng xa lạ.

Chỉ dáng vẻ hiện tại của Cao Phong, còn ai dám nói anh là phế vật không làm ra tích sự gì, còn ai dám châm biếm anh lấy nửa câu?

"Cút!" Cao Phong quát một tiếng, một quyền đánh lên ngực Trương Hàn, phát ra âm thanh nặng trịch.

Trương Hàn đột ngột lãnh một quyền đến lảo đảo, thân thể bất giác lùi về phía sau năm, sáu mét, trên ngực truyền đến cơn đau nhức càng làm cho anh ta nhịn không được mà mở to miệng thở dốc.

Nắm đấm đó của Cao Phong, làm bằng sắt hay sao? Nếu không sao lại đau đến vậy!

"Không đúng, Cao Phong anh có ý gì, sao anh lại đánh Trương Hàn!” Hạ Vy vội vã chạy tới, phẫn nộ nhìn Cao Phong mà hét.

Cao Phong lạnh lùng liếc Hạ Vy một cái: "Tại sao tôi đánh anh ta, cô hẳn là phải biết chứ?”

Anh hiện tại coi như hiểu rồi, Hạ Vy này căn bản không phải là loại tốt đẹp gì, cô ta chính là loại bạn thân có độc.

"Không phải chỉ giúp Tuyết Vũ điều chỉnh tư thế chạy bộ thôi sao, cũng chẳng có gì, nếu anh giúp tôi, Trương Hàn cũng sẽ không tức giận đâu."

"Đường đường là một người đàn ông, anh không có tí rộng lượng nào à?" Hạ Vy cũng lườm lại Cao Phong.

"Haha, cô sao? Cô mà cũng xứng so với Tuyết Vũ?” Cao Phong cười mỉa.

Anh thực chất không muốn lãng phí lời nói với loại người như Hạ Vy, có lẽ Trương Hàn thật sự có thể nhịn được người khác sờ mó bạn gái anh ta.

Nhưng đối với Cao Phong anh, haha, tuyệt đối không được.

Kim Tuyết Mai lần nữa sững sờ, Cao Phong lúc này quá mức cường thế, bất luận là phong độ hay lời nói, cũng cực kì mạnh mẽ và bá đạo.

Cao Phong thế này, thực sự rất có sức hấp dẫn!

"Anh!" Hạ Vy nghiến chặt răng, phẫn nộ nhìn Cao Phong.

"Không phải chỉ là lái chiếc BMW rẻ rách thôi sao, có gì giỏi lắm đâu, có bản lĩnh thì lái Toyota đi!”

Cao Phong lắc nhẹ đầu: “ Một chiếc Toyota nhỏ nhặt này, có thể cho anh sức mạnh lớn vậy sao, nếu như tôi muốn, ngày mai cả cái công ty Toyota liền mang họ Cao.”

Nếu như có thể, Cao Phong thật sự chỉ muốn hèn mọn mà giữ Tuyết Mai bên cạnh, lặng lẽ mà giúp đỡ cô, sau đó đến thời điểm thích hợp mà nói cho cô tất cả.

Nhưng có những lúc, không phải Cao Phong nghĩ như thế nào thì như thế đó, bản thân chịu chút thiệt thòi không sao, nhưng ai muốn tranh giành Kim Tuyết Mai với anh, thì đối không được.

"Cao Phong anh đừng ngông cuồng, anh đừng quên đây là nơi nào, đừng quên ai mới là khách VIP của phòng tập gym này!” Trương Hàn che ngực tức giận nói.

"Đúng vậy! Nhờ vào quan hệ của Trương Hàn chúng ta mới vào được phòng tập VIP này, vậy mà còn đánh Trương Hàn, anh nói anh có phải là vong ơn bội nghĩa không?" Hạ Vy càng phẫn nộ.

"Được rồi, đều đừng nói nữa, Cao Phong, Trương Hàn, hai người cũng về đi” Kim Tuyết Mai bất lực hét lên.

Nhưng Kim Tuyết Mai càng nói vậy, Trương Hàn càng hớn hở ra mặt, anh ta không muốn thể hiện sự nhát nhát trước mặt người đẹp.

"Không được! Trương Hàn tôi ở Hà Nội này có bao giờ bị người khác đánh đâu, Cao Phong là người đầu tiên, tôi nói anh biết, chuyện này chưa xong đâu." Trương Hàn phẫn nộ nhìn Cao Phong

"Vậy anh muốn thế nào?" Cao Phong vẻ mặt hững hờ.

"Như thế nào? Tôi cho anh thấy, thế nào là khách VIP!”

Nói đến đây, Trương Hàn căm hận mà nhổ nước bọt, kéo mạnh cửa phòng: "Lưu Ngạo, con mẹ nó, tôi bị đánh rồi!"

Bên ngoài vốn đang yên tĩnh, nháy mắt liền truyền đến một trận nóng nảy.

“Đm! Con mẹ nó, ai dám đánh anh Siêu của tao, đến đây, mấy anh em đi với tao một chuyển.” Bên ngoài truyền đến tiếng Lưu Ngạo phẫn nộ mắng mỏ

"Cao Phong, chúng ta mau đi thôi, đi thôi!" Kim Tuyết Mai hoảng hốt, đưa tay nắm lấy cánh tay của Cao Phong.

“Đừng sợ, đều để anh” Cao Phong vô cùng bình tĩnh, căn bản không hề có nửa điểm muốn đi, duỗi tay xoa đầu Kỹ Tuyết Vũ.

"Nhưng mà, nhưng mà bọn họ nhiều người như vậy, chúng ta cứ đi trước, đi trước được

không?” Kỹ Tuyết Vũ vừa ngây ra, sau đó giọng điệu có chút khẩn cầu nhìn Cao Phong.

“Đi? Đánh anh Siêu của tao rồi muốn đi? Coi chỗ này là chỗ nào hả?"

Lưu Ngạo đầu tàu làm gương xông vào trước, theo sau đó là bảy, tám tên thân thể cường tráng. Mấy tên này ai ai cũng cao lớn vạm vỡ, cơ bắp toàn thân nổi lên, sức lực bùng nổ đáng sợ, tuỳ tiện lấy một tên ra so sánh, chỉ vóc dáng so với Cao Phong cũng mạnh khoẻ gấp mấy lần.

"Haha, Cao Phong anh không phải mạnh lắm sao, không phải nâng tạ lợi hại lắm sao, tôi thấy anh bây giờ cũng lợi hại lắm” Trương Hàn thấy Lưu Ngạo mang người tới, lập tức có tự tin.

Lưu Ngạo càng gắng sức mắng mỏ tiếp, thứ nhất Trương Hàn là bạn của anh ta, thứ hai đến ông chủ cũng chỉ đích danh Trương Hàn là khách VIP rồi, anh ta dám không gắng sức sao.

"Hạ Vy, cậu khuyên Trương Hàn đi, chuyện này chúng ta có thể tự giải quyết mà.” Kim Tuyết Mai nhìn tới Hạ Vy, vẻ mặt cầu khẩn.

"Haha, Tuyết Vũ, không phải tớ không giúp cậu, nhưng việc Trương Hàn bị đánh không thể chịu không vậy chứ?”

"Trương Hàn dù nói thế nào cũng là chủ sở hữu bất động sản cao cấp, có thể làm mưa làm gió, lại còn là khách VIP của phòng gym, bị đánh ở đây, coi như là chúng tớ nhân nhượng cho qua, chỉ sợ bạn bè của Trương Hàn không hài lòng thôi!” Hạ Vy cười mỉa một tiếng, đối với lời cầu khẩn của Kim Tuyết Mai không chút động lòng.

"Không sai, đánh khách VIP của bọn tao rồi còn muốn bình an vô sự? Oắt con, mày muốn tự mình bò khỏi đây, hay là bọn tao đem mày đập một trận rồi quăng ra ngoài?” Lưu Ngạo nghênh ngang đi qua, một mặt âm u nhìn Cao Phong.

"Bịch!"

Lưu Ngạo vừa mới dứt một câu, nắm đấm Cao Phong đã vung ra, nắm đấm đó giống như mình đồng da sắt, tạo nên một trận gió nhẹ, tàn nhẫn mà nện vào sống mũi Lưu Ngạo.

“Rắc!” Xương mũi yếu đuối lập tức gãy mạnh, Lưu Ngạo che lấy mũi kêu thảm một trận, máu tươi thuận theo khe hở tràn ra, đến nước mắt cũng không kiềm được mà trào ra.

"Đại Minh không quản giáo tốt bọn mày, để tạo quản” Cao Phong cười lạnh một tiếng, giơ tay tát mạnh một cái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK