Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cao Phong, người bị hắn ức hiếp hơn mười năm, có khả năng cho anh ta một bạt tai sao?

Lúc này, Cao Anh Hạo đã hoàn toàn mất đi lí trí, trong đầu anh ta đều tràn ngập lí trí giận dữ. “Hình như, tôi có chút hoài nghi?”

Cao Phong nhàn nhạt liếc nhìn Cao Anh Hạo, giây tiếp theo cánh tay anh bắn ra và một cú tát lớn khác đập vào mặt trái Cao Anh Hạo. “Vừa rồi tôi mới tát anh, anh hiện tại còn có nghi ngờ sao?” Cao Phong nhẹ giọng hỏi.

Ba người Cao Tử Hàn lại một lần nữa chấn động!

Cao Phong

Làm thế nào anh ấy có thể làm như vậy?

Không phải anh không thể đánh bại Cao Anh Hạo một chút nào sao?

Tại sao tình hình lại đảo ngược nhanh như vậy?

Hay là, Cao Phong đã che giấu thực lực của mình để Cao Anh Hạo lơ là? “Tôi sẽ giết chết cậu!”

Cao Anh Hạo phản ứng lại, đột nhiên năm chặt tay phải, dùng hết sức đấm về phía thái dương của Cao Phong. Lúc này, trong đầu anh ta chỉ có một ý nghĩ đó là có thể đấm chết Cao Phong!

Cho dù Cao Phong chết ở trung tâm hòn đảo này, thậm chí nó sẽ gây ra một cú sốc lớn cho nhà họ Cao thì anh ta cũng không thèm quan tâm. “Ngây thơ! Anh thực sự cho rằng anh là người đứng đầu thế hệ trẻ của nhà họ Cao sao?” “Anh không đủ tư cách!”

Cao Phong hừ lạnh một tiếng, đột nhiên duỗi tay trái ra, siết chặt cánh tay hất sang một bên.

Nắm đấm quyết liệt của Cao Anh Hạo vốn chắc chắn sẽ thắng liền bị hất văng sang một bên. Nhưng Cao Anh Hạo làm sao có thể chịu thua, anh ta nắm chặt tay trái của mình, nhằm thẳng vào Cao Phong thẳng tay đấm.

Cao Phong mặt không chút thay đổi, siết chặt tay phải, quyết không tránh ra, muốn trực tiếp đối đầu với Cao Anh Hao!

Một âm thanh chói tai, Cao Anh Hạo bị đánh lui về phía sau năm bước, trên mặt bị đấm rất đau, Cao Anh Hạo liên tục thở gấp.

Cao Phong không những không lùi bước mà ngay lập tức tiến vài bước đến gần Cao Anh Hạo.

Cao Anh Hạo không kịp phản ứng thì đã bị tay phải của Cao Phong vươn tới kẹp cổ anh ta.

Phần cổ là nơi quan trọng, nó tập trung động mạch chủ, khí quản và thực quản, bây giờ bị Cao Phong kẹp chặt, ngay lập tức Cao Anh Hạo cảm thấy khó thở.

Sức mạnh của cả cơ thể lúc này dường như không thể tận dụng được.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của ba người Cao Tử Hàn, cơ bắp trên cánh tay phải của Cao Phong phồng lên, mang đến một sức mạnh mạnh mẽ và đáng sợ, từ từ nâng cơ thể của Cao Anh Hạo lên.

Lúc này Cao Anh Hạo nặng 85 kg nhưng Cao Phong lại có thể dùng một cánh tay liền có thể nhấc lên mà không chút áp lực nào?

Ba người Cao Tử Hàn, không, bốn người bao gồm Cao Anh Hạo vào lúc này đều chết lặng.

Cao Phong mạnh mẽ như vậy sao?

Trước đó anh rút lui trước những cú đánh của Cao Anh Hạo tất cả đều là giả vờ sao?

Chắc chắn là! “Nếu để tôi nghe anh làm nhục ông nội Cao một lần nữa thì nhất định tôi sẽ giết anh!”

Cao Phong lạnh lùng nhìn Cao Anh Hạo, giọng điệu không chút cảm xúc. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Cao Anh Hạo miệng nhấp nháy, nhưng cổ lại bị Cao Phong kẹp chặt, vô cùng khó thở, anh ta sao có thể nói? “Ghi nhớ! Tôi muốn anh trở thành người đứng đầu trong thế hệ trẻ thì anh liền có khả năng!” “Nếu tôi không muốn, anh trước mặt tôi vẫn sẽ luôn kém cỏi.”

Cao Phong nói xong liền ném Cao Anh Hạo sang một bên, Cao Anh Hạo nhanh chóng ôm cổ chính mình thở hổn hen.

Ánh mắt nhìn Cao Phong tràn đầy kinh hãi. Nhưng Cao Phong hoàn toàn không nhìn anh ta, đột nhiên bước tới, tát vào mặt Cao Dương một cái. “Bốp!”

Âm thanh tát vào mặt vang lên rõ ràng. “Bốp!” Trong giây tiếp theo, Cao Phong tiếp tục dùng tay trái tát vào mặt Cao Bằng một cái tát vang dội.

Hai người bọn họ vẻ mặt kinh hãi, vừa che mặt vừa không muốn tin.

Thực lực cường đại mà Cao Phong thể hiện lúc này khiến bọn họ không dám có ý nghĩ giãy dụa. “Đứng thẳng cho tôi!” Cao Phong lạnh giọng quát một tiếng, lại vung thêm năm sáu cái tát khác.

Cao Phong cực kỳ công bằng, cho bọn Lục Bằng nhận số cái tát như nhau. “Mang danh anh họ của cậu, hôm nay tôi sẽ dạy cậu một sự thật.” “Khi ra mặt thừa nhận lỗi lầm, nếu bị đánh cũng phải đứng im!”

Cao Phong ngày người nói xong, người bị anh tát chục cái, khuôn mặt của bọn họ sưng lên nhưng sau đó bọn họ đứng lên.



Cao Tử Hàn trợn to hai mắt, tất cả nhưng gì thấy được đều không dám tin.

Cô thực sự không ngờ rằng Cao Phong sẽ có thể đảo ngược tình thế trong chốc lát.

Lúc này, Cao Phong giống như thanh kiếm đã bị che giấu trong nhiều năm, đột nhiên bao kiếm bị vỡ, lập tức bộc phát ra hàng vạn ánh sáng lóe mắt.

Ảnh hào quang của thanh kiếm đó thật chói và thật sắc.

Ba người đám Cao Anh Hạo ôm lấy khuôn mặt sưng tẩy của mình, xấu hổ rời khỏi đây “Anh Kinh Thiên, anh làm như thế nào vậy? Anh thật tuyệt vời, em chưa bao giờ nghĩ anh lại tuyệt vời như vậy “Chúa ơi, anh trai Kình Thiên của tôi

Cao Tử Hàn chạy tới bên người Cao Phong, nhìn chăm chăm anh bằng đôi mắt nhỏ lấp lánh ánh sao

Giống như một đứa nhỏ theo đuổi ngôi sao mà mình hâm mộ, rốt cuộc cũng có thể nhìn thấy nam thần trong lòng liền sùng bái như vậy. “Bọn họ xúc phạm ông nội, không được! Tôi không cho phép bất cứ ai làm điều này.

Cao Phong khẽ thở dài, đi về phía thư phòng. Sau tất cả, anh vẫn không thể làm cho trái tim tan ra, những điều này chạm đến điểm mấu chốt sẽ luôn làm gián đoạn kế hoạch của anh.

Cao Tử Hàn không hiểu chuyện này, nhìn thấy bóng lưng Cao Phong, thấp giọng kêu lên: “Anh Kinh Thiên của em quá nam tính, thật quá nam tính!” “Anh, chờ em!”

Cao Tử Hàn hét lên rồi chạy theo Cao Phong vào thư phòng.

Mặc dù Cao Phong nhiều lần khẳng định hôm nay không bị thương.

Nhưng Cao Tử Hàn vẫn không chịu tin và nhất quyết đòi bồi thuốc cho anh.

Cao Phong không còn cách nào khác đành phải đề Cao tử Hàn lấy nước đun sôi xoa thuốc lên cho mình.

Trong bàn tay nhỏ bé mềm mại cầm một chiếc tăm bông, nhúng qua một ít nước sôi, rồi nhẹ nhàng lau lên cánh tay Cao Phong. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc và động tác thận trọng của Cao Tử Hàn, Cao Phong đột nhiên cảm thấy trong lòng ấm áp.

Thực sự không có nhiều người trong nhà họ Cao này có thể khiến anh cảm thấy ấm áp. “Anh họ Anh Hạo, chuyện này chúng ta phải giải quyết như thế nào? Chúng ta đã đánh nhau không ra gì rồi?” “Vậy tại sao Cao Kình Thiên lại mạnh mẽ như vậy? Có phải anh họ Anh Hạo đã mất cảnh giác đúng không?”

Cao Bằng và Cao Dương trong lòng không vui.

Bị đánh bởi một thứ luôn được coi là rác rưởi, ai lại có thể cảm thấy thoải mái cho được? “Không ai có thể tát tôi! Không bao giờ!” “Bất luận lần này kẻ nào bảo vệ anh ta, tôi đều sẽ giết chết, tôi muốn nó chết!”

Cao Anh Hạo như một con sói, đóng sầm cửa bước vào nhà.

Trong nháy mắt, hai ngày trôi qua.

Hôm nay là sinh nhật của Kim Tuyết Mai, đồng thời cũng là ngày mà Cao Phong chuẩn bị từ thành phố Đà Nẵng trở về thành phố Hà Nội.

Sinh nhật của Kim Tuyết Mai có thể đến muộn nhưng chắc chắn không thể vắng mặt.

Vì vậy, ngay từ sáng sớm, Cao Phong đã dậy để thu dọn đồ đạc để chuẩn bị đi đến hòn đảo phía bắc của nhà họ Cao để nói bà lớn rời khỏi thành phố Đà Nẵng.

Hòn đảo phía Bắc của nhà họ Cao.

Trong một khu cực kỳ cao cấp bà Kim từ tử mở mắt.

Dưới sự điều trị cao cấp của nhà họ Cao, bệnh tình này của bà lớn Kim thật sự không thành vấn đề lớn.

Nhìn thấy bà Kim thức dậy, người hộ tá bên cạnh bà ngay lập tức bước đến và hỏi bà ta cần gì.

Bà lớn ngơ ngác nhìn xung quanh, bà ta vô cùng khó hiểu hỏi: “Đây là “Bà lớn, đây là hòn đảo phía Bắc của nhà họ Cao

Người hộ tá giải thích. “Hòn đảo phía Bắc của nhà họ Cao? Đảo phía Bắc... nhà họ Cao? Nhà họ Cao nào?” Bà lớn trong lòng thắc mắc nhưng lập tức tỉnh táo lại.

Người hộ tống cười khúc khích nói: “Đây là ranh giới của thành phố Đà Nẵng “Cái gì, thành phố Đà Nẵng!” Bà lớn đột nhiên mở to mắt, vẻ mặt kinh ngạc.

Đó không phải nhà họ Cao ở Đà Nẵng...

Bà ta thực sự đến nhà họ Cao ở Đà Nẵng sao?

Điều này

Điều này thật sự khiến bà ta cảm thấy như đang mơ. “Ai, là ai đã đưa tôi tới đây? Tại sao tôi lại ở chỗ này?” Bà lớn phản ứng xong vội vàng nắm lấy tay người hộ tá hỏi. “Hả, bà không biết sao? Chính cậu chủ Kình Thiên đưa bà tới đây!” Hộ tá có chút kinh ngạc. “Cậu chủ Kình Thiên... là ai vậy?” Bà lớn nghĩ đi nghĩ lại vẫn không biết cậu chủ này là ai. “Bà không biết cậu chủ Kình Thiên sao? Chả lẽ bà còn chưa hoàn toàn bình phục nên mất trí nhớ à?” Người hộ tá càng cảm thấy thắc mắc. “Tôi không có! Tôi thật sự không biết cậu chủ Kinh Thiên mà cô nói." Bà lớn vẫn chưa nghĩ ra. "Được rồi... Người hộ tả lắc đầu, cô biết gì nhiều về thành phố Hà Nội. Vì vậy, cô cũng không biết chính xác mối quan hệ giữa Cao Phong và bà lớn là gì. "Cậu chủ Kình Thiên sẽ đến đây sớm thôi, đến lúc đó bà sẽ biết rõ.” Người hộ tá nhẹ nhàng giải thích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK