Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4383

“Vợ của tôi ở đâu?”

Một lúc sau Cao Phong nghiến răng hỏi..

“Tôi cũng thề với anh là chuyện đó không liên quan đến tôi.”

“Nhưng tôi đã sử dụng tất cả lực lượng ở nước ngoài và đang điều tra về tung tích của Kim Tuyết Mai.”

“Tóm lại, tôi chắc chắn sẽ cho anh một lời giải thích.”

Lúc này giọng điệu của trợ lý Trương thực sự chân thành đến cực điểm.

Cao Phong còn chưa nói gì, bỗng nhiên di động của trợ lý Trương vang lên.

Cùng lúc đó, di động của Cao Phong cũng vang lên.

Khi bầu không khí giữa hai người đang lâm vào cục diện bế tắc thì điện thoại di động của hai người lại đồng loạt vang lên.

Cao Phong và trợ lý Trương đều sửng sốt, sau đó liếc mắt nhìn nhau, lần lượt lấy di động ra.

“A lô?”

Ngay sau đó, hai người lại đồng loạt alo một tiếng.

Trợ lý Trương nghe điện thoại, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Cao Phong một cái rồi sau đó đi ra phía sau.

Lúc này Cao Phong cũng muốn nghe điện thoại cho nên không ngăn cản trợ lý Trương.

“Có phải Cao Phong không? Dì là dì Thảo đây.”

Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Trần Anh Thảo.

“Hả?”

Bỗng nhiên Cao Phong sửng sốt.

Lúc này anh mới đột nhiên phát hiện ra, mấy ngày nay thật sự có quá nhiều chuyện, anh đã quên mất chuyện của Trần Anh Thảo bên kia.

“Dì Thảo! Dì có chuyện gì sao?”

Cao Phong cũng xoay người đi vài bước, kéo dài khoảng cách với mọi người phía sau.

“Là thế này, không phải cháu nói đợi đến khi sư thầy Thanh Tâm đến thì kêu dì thông báo với cháu sao?”

“Hôm nay dì nghe hàng xóm nói là mấy ngày nay sư thầy Thanh Tâm có xuất hiện ở một thị trấn nhỏ khác, có khả năng là sẽ lập tức đến chỗ của chúng ta.”

“Cho nên dì gọi điện thoại nói với cháu một tiếng để cháu có sự chuẩn bị.”

Trần Anh Thảo cười một tiếng, sau đó giải thích cẩn thận với Cao Phong.

Cao Phong nghe vậy khẽ gật đầu, trong lòng nhanh chóng nghĩ ra điều gì đó.

Lúc anh từ thành phố Hà Nội đến Tây Vực, vị sư thầy tiếp đón bên cạnh sư thầy Thanh Viễn đã nhắc qua chuyện này với Cao Phong.

Lúc ấy Cao Phong thật sự không để ý, nhưng bây giờ nghĩ đến, tất cả đã được sắp xếp trước.

Có lẽ sư thầy Thanh Tâm thật sự có thể chỉ ra một con đường cho Cao Phong.

“Được rồi dì Thảo! Cháu sẽ nhanh chóng qua đó, sau đó đợi sư thầy Thanh Tâm đến.” Cao Phong vội vàng gật đầu đồng ý ngay.

“Được! Vậy dì sẽ dọn dẹp một phòng, dì sẽ nấu mấy món ăn ngon đợi cháu đến.”

Rõ ràng là Trần Anh Thảo rất vui vẻ, lập tức gật đầu cười nói.

“Vâng được ạ!” Cao Phong cũng tươi cười gật đầu.

Sau đó hai người trò chuyện vài câu rồi từng người cúp máy.

“Anh Phong! Có chuyện gì vậy?”

Liễu Tông Trạch thấy Cao Phong nói chuyện điện thoại xong, vội vàng tiến lên hỏi.

“Tông Trạch! Cậu có tin…Thật sự có loại người biết bói toán không?”

Cao Phong hút một ngụm thuốc lá, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Liễu Tông Trạch.

Liễu Tông Trạch nghe vậy thì sửng sốt, cảm thấy hơi khó hiểu nhìn Cao Phong.

“Anh Phong! Ý anh là gì vậy?”

Liễu Tông Trạch gãi đầu, hơi nghi ngờ hỏi.

“Ý là cậu có tin có người xem được vận mệnh phong thủy, thậm chí có thể nhìn thấy con đường tương lai của một người nào đó không?”

Cao Phong từ từ ngẩng đầu hỏi Liễu Tông Trạch.

Bây giờ anh rất cần một đáp án.

“Tôi… Nửa tin nửa ngờ.”

Liễu Tông Trạch do dự hai giây rồi sau đó nói thật.

Cao Phong nhìn Liễu Tông Trạch, anh muốn nói rằng anh không tin.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK