Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1484

Sức mạnh của niềm tin và tiềm năng của con người không bao giờ là vô căn cứ mà dựa trên cơ sở khoa học.

Lúc này, thời gian như đứng yên, Cao Phong ngoảnh mặt làm ngơ với mọi thứ bên ngoài, chậm rãi nhớ lại giọng nói và nụ cười của những người đó.

Một lúc sau, Cao Phong từ từ mở mắt ra, đôi mắt đó càng sâu, giống như biển sao mênh mông trên bầu trời.

Trong lòng Cao Phong đột nhiên như nhìn thấy một không gian khác, phảng phất hiện lên những ánh sáng rực rỡ.

Kim quang từ trên trời tỏa ra, hấp dẫn Cao Phong ngẩng đầu nhìn lên.

Cao Phong chậm rãi quay đầu nhìn ngang về phía bầu trời.

“Bùm!”

Mộ Dung Hạo đạp tới, mắng: “Cầu xin thương xót cũng đã muộn.

Sau khi nói mấy lời này lập tức sẽ tiễn ngươi lên trời!”

Cao Phong lúc này như bị điếc, hoàn toàn không nghe thấy lời của Mộ Dung Hạo, nửa khuôn mặt bị Mộ Dung Hạo giẫm lên liên dán chặt xuống đất, hai mắt nhìn về phía bầu trời.

Đôi mắt mở ra rồi nhảm nghiên, nhắm nghiền rồi lại mở ra…

Khoảnh khắc tiếp theo, Cao Phong hai mắt lập tức đỏ bừng.

Anh đã nhìn thấy gì, anh đã nhìn thấy khuôn mặt của ông cụ Cao.

Ông cụ Cao như đang đội trời, nhìn Cao Phong với vẻ mặt đắc ý, miệng dường như vẫn còn đang nói.

Bên tai truyên đến một cách rõ ràng lời dạy trước đây của cụ Cao.

“Cháu trai của tôi, Cao Phong, có một cuộc đời đây chông gai và đã trải qua những khó khăn để trở thành một con người.”

“Trong nhiệm kỳ của mình, cháu trai của tôi sẽ trở thành một kho báu tuyệt vời!”

“Ông nội…”

Cao Phong khế nắm chặt hai tay, trong lòng thâm kêu một tiếng.

Khoảnh khắc tiếp theo, khuôn mặt của ông cụ Cao cũng lộ ra và xuất hiện trên bầu trời.

“Cao Phong, hôm nay ông sẽ giao phó Tuyết Mai cho con.

Con phải coi trọng cô ấy.”

“Ông không yêu cầu con báo đáp lòng tốt của ông, ông chỉ mong con có thể chăm sóc tốt cho đứa cháu gái ngốc nghếch của ông.

Sau này nhà họ Kim sẽ gặp khó khăn.

Mong con giúp đỡ”

“Con sẽ, con nhất định sẽ làm tốt.”

Cao Phong lại nắm chặt tay, nặng nề gật đầu.

Phía trên bầu trời, hai cụ vẻ mặt đầy thiện ý nhìn Cao Phong rôi chậm rãi gật đầu.

Trong giây tiếp theo, những hình bóng hư ảo lại xuất hiện trên bầu trời.

Một, năm, mười, hàng chục…

Những người này đều mặc đồ đen, vẻ mặt cương nghị, mặc quân phục nhà họ Cao, ánh mắt đầy kiên định và kỳ vọng.

“Cậu chủ Cao Phong, chúng ta đều ở đây!”

“Cậu chủ Cao Phong, ngươi sẽ không bao giờ quên cơ duyên gặp gỡ.””Cậu chủ Cao Phong, mau đứng dậy! Cậu chủ Cao Phong!”

Giọng nói vang vọng trong tâm trí Cao Phong một lúc lâu.

Những người này đều là binh lính họ Cao mà Cao Phong đi cùng, trung thành hộ tống Cao Phong.

Tuy nhiên, họ đã được phái tới bởi Cao Anh Hạo để giết từng người một.

“Tôi sẽ, tôi sẽ, tôi sẽ…”

Trái tim Cao Phong như bị dao cắt, cảm xúc tức giận bộc phát.

Anh ấy không thể chết, anh ấy vẫn còn nhiều việc phải làm.

Anh còn rất nhiều mối thù vẫn còn chưa trả, nếu họ không có quả báo thì anh không thể gục ngã…

Những tầng sức mạnh lập tức bùng cháy trong cơ thể Cao Phong, khiến anh quên hết đau đớn.

Những gương mặt đó càng giúp cho Cao Phong có vô số niềm tin, cơ thể Cao Phong chậm rãi đứng lên.

“Tôi không thể gục ngã, tôi còn rất nhiều việc phải làm, tôi không thể gục ngã!”

Cao Phong nghiến răng, chậm rãi vươn tay ấn mặt đất, từng tầng sức bật ra, anh chậm rãi đứng lên.

Lúc này, Mộ Dung Hạo và mọi người trên khán đài đều không biết chuyện này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK