Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2522

Trước đây bên trong tầng cao nhất của biệt thự được trang bị đủ loại nội thất, mà loại nào cũng đều vô cùng cao cấp. Ngay cả bàn ăn cũng cực kỳ lớn. Nhưng Kim Tuyết Mai đã yêu cầu đổi sang một cái bàn khác.

Theo cô thì nếu ngồi trong một cái bàn ăn lớn như vậy thì lúc ăn cơm, giữa mọi người sẽ tồn tại một khoảng cách rất lớn. Mà ngồi xa như vậy thì sao còn gọi là người một nhà được chứ.

Tất cả mọi người cũng không chối từ yêu cầu của Kim Tuyết Mai, ngay cả Cao Phong cũng vô cùng đồng ý thế nên họ đã đổi một cái bàn khác mà không cần nghĩ ngợi nhiều.

Cái bàn tròn nhỏ này được đặt trong phòng khách cũng không khiến người ta cảm thấy không thuận mắt mà ngược lại, vì diện tích bàn nhỏ nên mọi người ngồi sát gần nhau khiến không khí càng tràn ngập vẻ ấm áp.

“Cao Phong, anh nếm thử cái này đi.”

“Anh rể, cái này nữa.”

“Anh Kình Thiên, dưa chuột này là em làm đấy.”

Sau khi vấn đề nan giải được giải quyết xong xuôi thì mọi người đều cười đùa vô cùng vui vẻ, bên trong biệt thự vang lên những tiếng hò reo.

“Được được được.” Thức ăn đã chất đống trong bát của Cao Phong nhưng ba cô gái vẫn không ngừng gắp tiếp.

Ba cô làm vậy khiến Cao Phong cảm thấy mình là khách đến nhà chơi vậy.

Trần Vân Lan cầm đũa nhìn đám người Cao Phong rồi mỉm cười, trong lòng bà ta vô cùng thỏa mãn.

Bà ta không nghĩ ngợi gì nhiều mà chỉ đơn giản là coi đám người Cao Phong giống như con của mình.

“À đúng rồi, Vũ Kiên này, em và Tử Hàn không cần phải chăm sóc Tuyết Mai suốt đâu, nếu không có chuyện gì thì hai em có thể xuống núi đi chơi chỗ này chỗ kia cũng được. Hai đứa lớn rồi, cũng nên tìm bạn trai đi thôi.” Cao Phong vừa ăn cơm vừa thuận miệng nói.

Sau khi anh nói xong những lời này thì tiếng trò chuyện cười đùa trên bàn cơm hơi ngừng lại một chút, còn Kim Tuyết Mai thì khẽ ho khan một tiếng. Kim Vũ Kiên và Cao Tử Hàn thì sững người mà buông đôi đũa trong tay xuống.

Nhưng kẻ trong cuộc thì cứ mê muội mãi không thôi, thế nên Cao Phong vẫn không cảm nhận được điều gì bất thường cả.

Anh nói bằng giọng nhẹ nhàng như cũ: “Đến lúc tìm được bạn trai, anh sẽ kiểm tra cậu ta giúp hai em nhé. Đừng quá để ý tới hoàn cảnh gia đình của người đó, cũng không quan trọng việc người đó có tiền hay không, chỉ cần người đó đối xử tốt với hai em là được rồi.”

“Nếu không có tiền thì anh cho các em, bảo đảm các em không cần lo lắng về chuyện cơm áo gạo tiền, quan trọng nhất là phẩm chất con người không được có vấn đề gì cả.”

“Cao Phong…” Kim Tuyết Mai hắng giọng một cái rồi vội vàng kêu tên Cao Phong.

“Sao thế?” Cao Phong sững người một chút, động tác ăn cơm của anh hơi dừng lại rồi nhìn xung quanh một vòng bằng vẻ mặt mờ mịt.

Bấy giờ anh mới phát hiện Kim Vũ Kiên, Cao Tử Hàn, còn có Trần Vân Lan và Kim Tuyết Mai đang nhìn mình chằm chằm, đồng thời không có bất cứ ai nói năng gì cả.

“Sao… sao vậy…” Cao Phong không nhịn được mà hơi hoảng.

“Các em đừng ngại, cũng đừng khách sáo với anh, chỉ cần các em hạnh phúc, tìm được người xứng đáng với mình thì tiền của anh cũng chính là tiền của các em mà. Nếu các em muốn kết hôn thì sẽ có của hồi môn là mấy trăm triệu tiền mặt, biệt thự, xe hơi cũng sẽ không thiếu. Anh cũng có thể sắp xếp tổ chức tiệc cưới cho các em nữa.”

“Nhưng mà anh nói này, anh không cần bạn trai của các em tới ở rể đây, đừng đi theo lối cũ của anh làm gì cả.”

Cao Phong nghĩ lại những chuyện mà mình đã trải qua rồi nói đùa một câu.

Nhưng quanh bàn cơm không có ai cười cả, bầu không khí không những không hòa hoãn lại mà ngày càng trở nên lúng túng.

Lần này, dù Cao Phong có phản ứng chậm đến đâu thì anh cũng đã cảm nhận được điều gì đó nên vội vàng ngậm miệng ngay lập tức.

“Anh Kình Thiên, Tử Hàn cảm thấy đây chính là nơi khiến Tử Hàn hạnh phúc nhất…” Một lúc lâu sau, Cao Tử Hàn nói nhỏ giọng nói một câu.

“Anh biết mà, anh biết là người một nhà ở cạnh nhau sẽ rất vui, nhưng mà…” Cao Phong sửng sốt một lát rồi định nói tiếp.

“Nhưng mà cái gì, theo em thấy thì anh đang muốn đuổi bọn em đi đấy thôi.” Kim Vũ Kiên hừ một tiếng.

Cao Phong từ từ đặt đũa xuống, nói không nên lời: “Ý anh không phải thế, chẳng qua anh thấy sớm muộn gì thì các em cũng sẽ đi lấy chồng thôi…”

“Ai nói vậy? Có rất nhiều người không muốn lập gia đình, bọn em cũng thế mà.” Kim Vũ Kiên bĩu môi rồi phản bác không kiêng dè.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK