Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 932

Cao Phong vốn định nhấc bước rời đi, nhưng nghe vậy liền dừng lại. Điều này làm cho Ngô Phương Hãn hơi sửng sốt, lời nói của cô ta có trong lượng vậy sao?

Nhưng mà, Cao Phong cũng không thèm liếc nhìn Ngôn Phương Hân lấy một cái, chỉ là quay đầu nhìn về phía Trương Tùng.

“Người trong miệng mà anh vừa nhắc đến tên là anh Hải, chính là Trương Đại Hải sao?” Cao Phong thản nhiên hỏi. Trương Tùng đang gọi điện thoại, nghe vậy thì thấy sửng sốt, che đi mic của điện thoại: “Nói nhảm!Khắp khu vực khai phá của thành phố Hải Phòng này, còn có ai dám tự xưng anh Hải nữa sao?”

“A! Là Trương Đại…… Là anh Hải sao? Là người rất nổi tiếng ở khu khai phá ngoại thành sao?”

“Trương Tùng lại có thể quen biết với anh Hải? Thật là lợi hại nha!”

“Xong rồi, Cao Phong xong rồi.”

Ai mà lại không biết Trương Đại Hải chứ, đó là một nhân vật vô cùng lớn đó.

Thuộc hạ dưới tay tiểu đệ không dưới trăm người, ra ngoài đều được mọi người rầm rầm ủng hộ, vô cùng khoa trương.

Nghe thấy mọi người xung quanh bàn luận như vậy, Kim Tuyết Mai lại càng thêm lo lắng.

Nhưng mà, Ngô Phương Hân lúc này lại nhưởng mày, trong lòng bỗng nhiên có chút bất an.

Anh Hải…

Với thân phận của Ngô Phương Hân, khẳng định không có tư cách kết giao với một nhân vật lớn như thế này.

Nhưng mà Ngô Phương Hân cũng biết, người đàn ông đầu trọc đêm qua ở thương hội Phú Lâm, chính là Trương Dai Hai.

Lại nói, Trương Đại Hải hôm qua, không phải đã đi tìm đám người Cao Phong gây phiền phức rồi sao?

Nhưng tại sao đến tận bây giờ, Cao Phong vẫn bình yên vô sự?

Khi Dư Văn Cường tới đó làm việc, đem mời toàn bộ các chị em xinh đẹp đi ra ngoài. Cho nên rốt cuộc bên trong phòng bao đã xảy ra những chuyện gì, Ngô Phương Hân cũng không rõ ràng.

Sau khi Trương Đại Hải rời khỏi phòng bao, lại chỉ mang theo thuộc hạ của mình, không nói một lời nào mà chỉ âm thầm rời khỏi thương hội Phú Lâm.

Chẳng lẽ nói, Cao Phong kia làm người quen cũ của Trương Đại Hải, lần đó là hai người bọn họ gặp lại nhau sao? Cho nên cả hai bên khi đó, đều không phát sinh bất kỳ mâu thuẫn nào?

Ngô Phương Hân càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này rất có thể xảy ra, lại nhìn dáng vẻ và vẻ mặt bình tĩnh Cao Phong lúc này, lại càng cảm thấy suy đoán này là chính xác.

“Vâng vâng anh Hải, chắc anh cách nơi này không xa lắm đâu nhỉ?” Trương Tùng cúi đầu kh lưng nói chuyện với người phía bên kia điện thoại.

“Ha, nếu thật sự là Trương Đại Hải… Cao Phong dừng một chút, nói: “Anh không cần gọi điện thoại nữa, anh ta nhìn thấy tôi, có thể. Phải gọi tôi một tiếng ông nội đó.”

Lời này của Cao Phong nói ra, trong nháy mắt khiến cho toàn bộ mọi người đều phát ngốc, ngẩn người ra.

Cho dù là Trương Tùng, hay là đám người Ngô Phương Hân, bao gồm cả Kim Tuyết Mai, vẻ mặt cũng rất mông lung. Ngô Phương Hân vừa rồi còn hoài nghi, Cao Phong có phải có quen biết với Trương Đại Hải hay không. Hiện tại nghe được Cao Phong nói những lời này, trực tiếp xóa bỏ suy nghĩ này.

Nếu như Cao Phong và Trương Đại Hải có thật sự quen biết nhau đi chăng nữa, thì cũng tuyệt đối không dám nói ra mấy lời vui đùa này.

“Đây là lại giả vờ ngu ngốc nữa rồi sao! Tên ngốc kia, có tiền án, ha ha ha ha”

“Anh Hải phải gọi anh là ông nội? Thanh Hải, tôi rất quen biết và hiểu rõ anh ta”

“Tâm cao hơn bầu trời, số phận mỏng như tờ giấy! Dùng tục ngữ của người xưa mà nói, giỏi kheo khoang dọa chết quỷ, dọa được bản thân cũng rất tốt!”

“Chỉ cần dựa vào những lời này, anh Hải chắc chắn sẽ lột da của anh”

Khuôn mặt của một số chủ hộ trong đại sảnh tràn đầy sự trào phúng, không hề che dấu đi ánh mắt đầy khinh thường nhìn chằm chằm anh.

Đến ngay cả Kim Tuyết Mai, cũng có chút lo lắng, đưa tay lôi kéo cánh tay của Cao Phong.

Trong lòng có thể cảm nhận được…, Cao Phong có phải hay không, lại xuất hiện di chứng của lần chấn thương não lần trước?

Dưới tình huống như vậy thì quay người rời đi đầu không ngoảnh lại là tốt nhất, bây giờ Cao Phong chẳng nhẽ muốn chuyện bé xé to, không ngại càng lớn chuyện ư? Vẻ mặt Trương Tùng ngạc nhiên nhìn Cao Phong với vẻ mặt đầy ngạc nhiên vài giây, sau đó quay sang nói chuyện điện thoại với Trương Đại Hải: “Anh Hải, tên nhóc này nói anh là cháu trai nó “Con mẹ nó! Thằng nào! May ở đó, chờ tao đến xử đẹp thắng khốn này!”

“Mày mà để nó chạy mất thì tao quay sang giết mày! Mặc dù Trương Tùng không hề bật loa ngoài nhưng dù vậy mấy người cạnh đó vẫn nghe được âm thanh giận giữ hét lớn của Trương Đại Hải.

“Vâng! Em đợi anh ạ! Anh Hải cứ yên tâm, em nhất định không để tên này chạy mất a!” Trương Tùng cúi đầu kh lưng, ăn nói khép nép trước Trương Đại Hải.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK