Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1081

Đột nhiên, một thanh niên có mái tóc nhuộm màu xám giống như bà nội mở miệng hét lên một câu.

“Có chuyện gì sao?”

Nam Phương Minh Nguyệt lườm tên thanh niên.

Tốt xấu gì cô ta vẫn đang tức giận Cao Phong, nhưng cô ta không có tư cách để tức giận với người khác.

“Nhìn người đẹp chơi bi-a không tồi, có muốn đánh với tôi một ván không?”

Tên thanh niên đi về bên ngày, ánh mắt lộ vẻ đầy khiêu khích.

Mà khi thấy tên thanh niên này bước tới vài nam nữ thanh niên xung quanh đều lùi lại hai bước, một số người khác thì chạy qua chào hỏi.

Nam Phương Minh Nguyệt khẽ cau mày, có vẻ tên thanh niên này cũng có chút tên tuổi.

Có chút tiếng tăm trong bộ môn bi-a này thì chắc chắn phải được khẳng định qua những lần chơi.

“Quách Thành Doanh, người kém cỏi.”

Người thanh niên sờ đồng hồ, cười nói.

“Anh Doanh muốn ra tay rồi! Anh Doanh muốn ra tay rồi.”

“Vậy thì người đẹp này chắc chắn không phải đối thủ.

Với kỹ thuật của anh Doanh, chiến thắng bằng một lượt đánh cũng chẳng khó khăn gì.”

Lúc Nam Phương Minh Nguyệt nhìn thấy vẻ mặt khiêu khích của Quách Thành Doanh, cô ta đã không thoải mái, bây giờ còn nghe mọi người bàn ra tán vào thì càng khó chịu hơn.

“Được rồi! Tôi sẽ đấu với anh!”

Nam Phương Minh Nguyệt quay người bước đi không mảy may do dự.

Cao Phong khẽ cau mày nói: “Nếu không có chuyện gì gấp gáp thì về thôi.”

“Dám quản lý tôi? Kẻ thất bại thảm hại dưới tay tôi”

Nam Phương Minh Nguyệt nhếch miệng rồi đi thẳng đến trước mặt Quách Thành Doanh.

“Chơi trò gì?”

Nam Phương Minh Nguyệt liếc nhìn Quách Thành Doanh.

“Đã có bi tám truyền thống sẵn rồi, chơi cái này đi.”

Quách Thành Doanh cười.

“Được thôi”

Nam Phương Minh Nguyệt lên tiếng trả lời, rồi bắt đầu sắp xếp bi.

Tuy nhiên, Quách Thành Doanh lại cười.

“Những cuộc đấu đơn giản thì sẽ không thú vị, không bằng, thêm chút màu sắc?”

Quách Thành Doanh nhìn Nam Phương Minh Nguyệt đầy ẩn ý.

“Được rồi, một ván là 200 triệu, được không?”

Nam Phương Minh Nguyệt cong cong khóe môi, lập tức nói.

“Hả…”

Quách Thành Doanh nghe xong lời này thì sửng sốt, biểu cảm trên mặt có chút ngượng ngùng.

“Nói chuyện tiền bạc làm ảnh hưởng đến chuyện tình cảm, lấy cái khác ra đánh cược đi?”

“Hơn nữa, tôi cũng không phải không biết xấu hổ khi lấy tiền của cô.”

Quách Thành Doanh ngừng một lúc rồi nói.

“Vậy anh nói xem, lấy cái gì ra đánh cược?”

Nam Phương Minh Nguyệt đưa tay ra cầm quả bóng.

“Tôi thua thì tôi có thể…

Cho cô hai trăm triệu.”

“Nhưng nếu cô thua, chúng ta sẽ cùng đi đến quán bar bên cạnh, thế nào?”

Quách Thành Doanh lại quơ quơ đồng hồ.

Nam Phương Minh Nguyệt nghe vậy có chút do dự, dù sao cô ta cũng không biết trình độ Quách Thành Doanh như thế nào.

Mặc dù tính cách của cô cao ngạo, không dễ dàng chịu thua, tuy nhiên cô ta cũng sẽ không để cho người khác lừa mình.

“A, nếu người đẹp không dám thì quên những lời tôi vừa nói đi, không sao cả.”

Quách Thành Doanh cười nhạt, nói.

Nghe xong câu nói này của anh ta khiến Nam Phương Minh Nguyệt bị chọc tức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK