Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1568

“Sạt sạt sạt!”

Từng đợt tiếng bước chân hỗn độn truyên đến, lần lượt từng bảo tiêu mặc đồ đen, cất bước đi vào phòng khách.

Rất nhanh, nhiều người như vậy đứng thành hai hàng, thân thể hơi hơi cứng, cung kính chờ đợi.

“Hít!”

Đám người Kim Nhạc Sơn động tác nhất trí hít ngược một hơi khí lạnh, tốc độ tim đập chợt nhanh hơn.

Bọn họ đã không có thời gian suy nghĩ, những người này là vào bằng cách nào.

Mọi người ánh mắt nhìn chăm chú đến, Cao Phong chắp hai tay ra sau lưng, từ ngoài cửa chậm rãi cất bước đi vào.

“Cao Phong, anh anh anh muốn làm gì?”

Trong lòng Kim Văn Khang có quỷ, lập tức thanh âm run rẩy hỏi.

“Đương nhiên là làm chuyện tôi nên làm.”

Cao Phong cất bước đi vào phòng khách, lập tức ngồi xuống ghế sô pha, bắt chéo chân.

Cao Phong giống như ở nhà của mình vậy, tùy ý cầm lấy điếu xì gà trên bàn, châm một điếu cho mình.

Sương khói nông đậm phun ra, toàn bộ phòng khách chỉ một thoáng bị hương thơm của điều xì gà tràn ngập.

Mà trong quá trình này, đám người Kim Hồng Sơn đều trừng lớn đôi mắt, kinh hồn táng đảm nhìn Cao Phong.

Lúc Cao Phong còn chưa tới, bọn họ đương nhiên muốn nói cái gì thì nói cái đó.

Nhưng mà hiện tại, bọn họ liền nửa cái rằm cũng không dám phóng.

“Sinh hoạt không tồi.”

Cao Phong nhàn nhạt cười nói.

“Cao Phong, cậu đừng quá đắc ý!”

Kim Ngọc Dung lập tức liên mở miệng nói chuyện.

Kim Văn Khang vội vàng kéo Kim Ngọc Dung một phen, sau đó cười theo nhìn về phía Cao Phong nói: “Cháu rể a, con này, ha ha, con không chết thật là chuyện tốt.”

“Đúng đúng đúng, đây là chuyện tốt, chúng ta đều rất vui vẻ”

“Vui vẻ, vui vẻ”

Chỉ một thoáng, đám người Kim Hồng Sơn đều một trận cười theo.

“Phải không, tôi cũng rất vui vẻ”

Khóe miệng Cao Phong hơi hơi cong lên, ngón tay kẹp điếu xì gà, chậm rãi duỗi eo một cái.

“Chúng ta là người một nhà mà! Có một số chuyện, đã qua rồi thì cứ cho nó qua đi, tôi cũng không muốn nhắc lại.”

Nghe Cao Phong nói tới đây, mọi người đều là một trận kinh nghỉ bất định, sau đó lại vội vàng cười theo gật đầu.

“Nhưng, có một việc, thứ tôi không thể chịu đựng.”

Không đợi trong lòng bọn họ hơi thả lỏng một ít, Cao Phong bỗng nhiên tạt cho bọn họ một chậu nước lạnh.

“Cái gì, chuyện gì?”

Trái tim Kim Hồng Vũ bang bang nhảy lên.

“Nghe nói lúc tôi không có ở đây, mấy người buộc Tuyết Mai gả cho Cao Bằng, có việc này hay không?”

Cao Phong chậm rãi thu hồi ý cười, mặt không biểu cảm nhìn mọi người.

Mọi người sắc mặt kịch biến, trong đầu càng là ong một tiếng lâm vào ngốc lăng.

“Là cháu dễ dàng này a, lúc ấy là Kiêu Thu Vân nói, khiến chúng ta giúp đỡ cô ấy làm chút chuyện nhỏ, cho nên chúng tôi liên…”

“Kiều Thu Vân bên kia, tôi sẽ giải quyết, tôi hiện tại nói, là chuyện của mấy người.”

Không đợi Kim Nhạc Sơn nói xong, Cao Phong liên nhíu mày đánh gãy.

Lần này, rốt cuộc không ai có thể nói ra chữ nào.

Cao Phong cũng lười theo chân bọn họ nói này nói nọ, nói ra lời này, cũng là vì để cho bọn họ biết, bọn họ vì sao bị trừng phạt.

Vì thế Cao Phong lập tức vẫy vẫy tay.

Long Tuấn Hạo không nói hai lời, dẫn người tiến lên, bắt đầu cuồng đánh với đám người Kim Nhạc Sơn.

Kia thật là gặp người liên đánh không lưu tình chút nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK