Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1725

“Còn về vấn đề thịt bò bít tết thì cũng có thể tiến hành chế biến trực tiếp ngay tại hiện trường, trong thời gian rất ngắn là có thể làm xong.”

“Toàn bộ tất cả những nhân viên trên đoàn tàu này của chúng tôi đều sẽ hết lòng hết dạ để phục vụ cho cậu!”

Sau khi trưởng tàu nói ra những lời này xong, chỉ trong chớp mắt, bên trong toàn bộ toa tàu đã rơi vào một khoảng không yên tĩnh.

Đặc biệt là Lê Tiểu Quyền, chỉ trong một cái nháy mắt, sắc mặt kia của anh ta đã trở nên hết đỏ rồi lại tím bầm, giống như là màu sắc của gan heo vậy.

Anh ta chỉ mới vừa nói Cao Phong là dế nhũi, mua sẵn thịt bò bít tết sau đó đóng gói mang lên trên xe lửa, nhưng mà kết quả lại là, người ta có hẳn đầu bếp của Khách sạn năm sao tự mình làm thức ăn cho ngay tại hiện trường.

Chuyện này ấy mà, rõ ràng chính là đang điên cuồng tự vả vào mặt của chính mình!

Lê Tiểu Quyền chỉ cảm thấy gương mặt của chính mình lúc này đang không ngừng dâng lên từng cơn đau rát, nóng cháy hừng hực.

Lâm Hướng San thì lại trợn to hai mắt, không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Cao Phong.

Thông qua ấn tượng đầu tiên của cô ta đối với Cao Phong, cộng thêm với cuộc trò chuyện lúc trước đó, Lâm Hướng San cũng cảm thấy, Cao Phong có thể chính là một tên thanh niên thấp kém, ở tầng đáy của xã hội.

Bây giờ nhìn lại, cái tên thanh niên ở dưới tầng đáy của xã hội này hình như lại có chút không bình thường!

Cao Phong thì lại chỉ có thể lắc đầu cười khổ, hai người nhà Long Chí Minh bọn họ làm ra loại chuyện này, cũng không nói trước cho mình được biết.

Xem ra, hành động này của bọn họ là bởi vì Cao Phong ra đi không từ giã, cho nên bọn họ không thể ăn một bữa cơm tiễn biệt với Cao Phong, trong lòng cảm thấy bất mãn, sau đó mới bổ sung lại ở nơi này.

Bên trong toa xe yên tĩnh, tất cả mọi người đều đưa ánh mắt phiêu đãng của chính mình, thả vào trên người của Cao Phong.

“Cậu Vũ, cậu muốn rời bước đi đến toa ăn để dùng bữa, hay là muốn dùng bữa ngay tại nơi này?” Trưởng tàu lại một lần nữa cất giọng cung kính hỏi.

Thấy thái độ như thế này của trưởng tàu, tâm tư trong lòng của rất nhiều người đều khẽ nhúc nhích.

Nếu như Cao Phong chẳng qua cũng chỉ là một người có tiền đơn thuần, tự mình mời tới một người đầu bếp có đẳng cấp năm sao để làm bữa trưa cho chính mình thì chắc chắn cũng sẽ không nhận được sự đối đãi đầy khách sáo đến như vậy của trưởng tàu.

Mà thái độ vô cùng cung kính đến như vậy của trưởng tàu lúc này lại khiến cho trong lòng của rất nhiều người đều nổi lên suy nghĩ, người tên Cao Vũ này chắc chắn không chỉ đơn giản là một người có tiền thông thường, nhất định là người này còn có cả bối cảnh hùng hậu gì đó ở phía sau lưng!

“Không cần phiền phức như vậy, cứ ăn ở nơi này đi.” Cao Phong thản nhiên cất giọng nói.

Suy nghĩ của Cao Phong lúc này chính là, chỉ là một phần thịt bò bít tết mà thôi, không đáng để động chân đi đến toa ăn.

Trưởng tàu nhìn liếc qua mặt bàn nhỏ trên mỗi hàng ghế, sau đó gật đầu đáp lời: “Được, cậu Vũ, vậy thì cậu chờ cho một chút.”

Rất nhanh chóng, đám người trưởng tàu đã rời đi, chỉ còn để dư lại tất cả mọi người đang hai mặt nhìn nhau.

Lê Tiểu Quyền do dự một chút, sau đó cầm bọc bánh bích quy mua được ở lối vào ga lên, chậm rãi nhấm nháp, anh ta muốn nói điều gì đó, nhưng lại không biết phải bắt đầu mở miệng từ đâu.

Mà bên những người khác ở bên trong toa xe này cũng đang như có như không, lâu lâu lại liếc mắt nhìn về phía Cao Phong, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc và nghi ngờ.

Lâm Hướng San lúc này lại không bình tĩnh được, vươn một tay ra bắt lấy cánh tay của Cao Phong, sau đó nhỏ giọng hỏi: “Cao Vũ, anh mau mau nói thật cho tôi biết đi, rốt cuộc là anh có quan hệ như thế nào với trưởng tàu vậy?”

“Ách… Người đó… Là anh họ của tôi.” Cao Phong dừng lại một chút rồi sau đó mới trả lời.

“Phì!” Lâm Hướng San phì một tiếng rồi bật cười thành tiếng, rõ ràng là cô ta không tin tưởng lời nói này của Cao Phong.

Nhưng mà Lâm Hướng San thấy Cao Phong không muốn giải thích quá nhiều, thì cô ta cũng chỉ có thể thức thời không tiếp tục hỏi nhiều nữa.

Dẫu sao thì hai người cũng chỉ mới vừa quen biết nhau không tới mấy giờ, trên căn bản cũng không có giao tình sâu xa gì.

Lê Tiểu Quyền nhìn thấy cử chỉ thân mật của Lâm Hướng San và Cao Phong thì trong lòng lại trào dâng lên một ngọn lửa giận không tên.

Bất kể Cao Phong có thân phận gì, ở mảnh đất giống như Thủ đô kia thì Cao Phong cũng đều phải cụp chặt đuôi lại, thành thật và ngoan ngoãn mà làm người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK