Mấy tên mặc áo đen cường tráng nhìn nhau, cũng đi theo xuống dưới.
Trong bầu trời đêm, máy bay trực thăng bay quanh bầu trời. Cao Phong ngồi trong khoang máy bay, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Máy bay, bay trên không trung cách mặt đất khoảng vài trăm mét, ở phía dưới có vô số những căn nhà, công trình kiến trúc, tất cả lướt qua như một thước phim.
Nửa sau khoang máy bay, đã trở thành một nơi chữa bệnh khẩn cấp, có một vài nhân viên y tế, đúng lúc đang chữa trị cho bà lớn một cách chuyên nghiệp nhất.
Nghe tiếng nổ của trực thăng, cảm giác như có chấn động phần thân máy bay, nỗi lòng Cao Phong hẳn đang hướng tới một nơi xa xôi.
Lần này đến nhà họ Cao chữa trị cho bà lớn, Cao Phong cũng không lo lắng lắm. Phương pháp chữa trị của nhà họ Cao, dẫu sao cũng vang danh thiên hạ và cũng vô cùng tiên tiến.
Cho nên, bà lớn nhất định sẽ khỏe lại sau khi điều trị.
Mà thân phận của Cao Phong, nhất định bà lớn sẽ biết.
Chắc chắn biết khi biết thân phận Cao Phong, bà lớn thể sẽ không ngăn cản anh với Kim Tuyết Mai nữa. có
Vừa hay có thể đợi đến ngày sinh nhật Kim Tuyết Mai, bà lớn có thể chính miệng chúc phúc cho hai người Cao Phong. “Cậu chủ Kình Thiên, cả nhà mọi người đang rất nhớ cậu” Người lái máy bay đội mũ bảo hiểm, không kiềm được nói một câu.
Cao Phong nở một nụ cười, nhưng lại chầm chậm lắc đâu.
Ba năm trước bị đuổi ra khỏi dòng họ, thậm chí gạch tên của mình ra khỏi dòng họ.
Cuối cùng trưởng gia tộc thực sự không chịu nổi nữa, đã dừng chuyện này lại.
Nhưng những người đó, vẫn sửa tên của anh ta.
Có nghĩa là không để cho Cao Phong ở bên ngoài nói mình là con cháu dòng họ Cao, tránh để người trong dòng họ Cao mất mặt.
Dòng họ như vậy, khi có người nhớ đến mình, thực sự khiến cho Cao Phong vừa mừng lại vừa lo. “Cậu chủ Kình Thiên, là thật đó. Người lái xe lại nói thêm. “Ừm. Cao Phong nhẹ nhàng gật đầu, rồi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. “Những người hầu trong dòng họ, đều rất nhớ cậu.”
Nghe được câu nói này, Cao Phong ngược lại có chút hững hờ, chợt lộ ra chút hoài niệm.
Đúng vậy!
Ngày tháng sống ở dòng họ Cao, quan hệ của Cao Phong với những người đày tớ, thậm chí còn tốt hơn với anh em người thân trong nhà.
Những người hầu nợ anh ta ân huệ, và cũng thật lòng ủng hộ anh ta.
Suốt hành trình không nói một lời, máy bay bay hết tốc độ về phía trước, rất nhanh đã đến thành phố Đà Nẵng.
Thành phố Đà Nẵng là một nơi nổi tiếng với danh xưng ma quỷ, được xếp loại cấp một xếp tuyến đầu trong nước.
Nền kinh tế, giao thông, tài chính các loại ngành nghề nơi đây đều cực kỳ phát triển.
Nhà họ Cao có thể cắm rễ, sinh sôi hơn 100 năm ở nơi đây, đã chứng minh thực lực của bọn họ.
Người người đều biết rõ tài lực mạnh mẽ của nhà họ Cao, bối cảnh vững chắc, trên thực tế cũng không thể biết rõ ràng xuất thân của bọn họ, rốt cuộc là gì.
Nhưng ai cũng biết rằng tại thành phố Đà Nẵng nhà họ Cao cực kỳ lớn mạnh, nhưng thực sự lớn mạnh cỡ nào, chẳng ai có thể nói rõ ràng.
Chỉ biết là ở thành phố Đà Nẵng có quyền lực rất lớn.
Việc người khác làm được nhà họ Cao cũng có thể làm được, việc người khác không làm được, nhà họ Cao cũng có thể làm được.
Ngay cả những thể lực tồn tại trên họ, đều hết sức xem trọng nhà họ Cao, ban cho họ những đặc quyền lớn.
Phi công chậm rãi hạ cánh ở trên một hòn đảo.
Cao Phong nhìn một lát, liền đi ra ngoài phòng phẫu thuật, hút một điếu thuốc. Diện tích hòn đảo cực lớn, tách biệt độc lập với thành phố Đà Nẵng, bốn bề đều là phong cảnh thật tuyệt đẹp.
Trên đảo, tòa nhà và các công trình kiến trúc mọc lên như núi, muốn cái gì có cái đó, giống như một đào viên ngoài trời, khiến người ta lưu luyến quân về.
Bắc đảo của nhà họ Cao. “Cậu chủ Kình Thiên, người tiếp đón dòng họ chỉ thị, trực tiếp đưa bà lớn vào trong Bắc đảo chữa trị, cậu thấy thế nào!” Phi công cung kính hỏi. “Được.” Cao Phong thản nhiên gật đầu.
Mỗi hòn đảo của nhà họ Cao, đều có những lĩnh vực ngành nghề tự chủ.
Hòn Bắc đảo này, chính là nơi để chuyên tâm trị liệu, trên hòn đảo hội tụ không biết bao nhiêu vị bác sĩ nổi tiếng toàn thế giới.
Trình độ y học, phương pháp trị liệu, cơ sở vật chất nơi đây, đều hết sức hiện đại. Nhà họ Cao mỗi năm đều sẽ đầu tư một số tiền khổng lồ vào Bắc đảo, tiến hành nghiên cứu về phương diện y học.
Điều chủ yếu là, y học ở Bắc đảo còn có vô số bộ phận. Mà nhà họ Cao trực tiếp đưa bà lớn đến trụ sở chính của Bắc đảo tiến hành điều trị, cũng coi như là nề mặt Cao
Phong.
Bắc đảo vô cùng lớn mạnh, nhưng chỉ là một góc nhỏ của nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng mà thôi.
Nếu như vậy, Cao Phong ba năm trước, sao lại có thể bị đuổi ra hỏi nhà họ Cao chứ?
Chính là bởi vì thế lực nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng quá lớn, lớn điển nỗi khiến người khác cũng muốn nắm giữ được nó, vì vậy mới nghĩ đến mọi cách, thậm chí uy hiếp đuổi người người khác đi.
Rất nhanh, bà lớn đã được đưa đến phòng phẫu thuật khử trùng toàn diện.
Cao Phong mặc một bộ quần áo khử trùng, nhìn bà lớn trong phòng phẫu thuật qua một cái cửa sổ trong suốt.
Dám để người khác có thể nhìn vào cửa sổ phòng phẫu thuật, để người ngoài nhìn thấy quá trình phẫu thuật, e rằng bất kỳ bệnh viện nào trong nước, cũng không dám làm như vậy.
Nhưng, những vị bác sĩ ở Bắc đảo của nhà họ Cao lại không lo lắng gì.
Đây chính là sự tự tin của họ.
Nhân viên ở Bắc đảo này cũng không hẳn là nhiều, phần lớn đều là nhân viên nghiên cứu khoa học giống như những người mọt sách vậy.
Cho nên người quen biết Cao Phong cũng không nhiều. Cao Phong vui mừng trong lặng lẽ, một mình đứng bên ngoài hút thuốc. “Cậu chủ Kình Thiên, tình hình của bà lớn không nguy hiểm lắm, với trình độ trị liệu của chúng tôi, rất nhanh có thể xóa tan nguy hiểm. Một vị bác sĩ trung niên đi đến, bảo với Cao Phong. “Hoàn toàn hồi phục sẽ mất bao nhiêu lâu?” Cao Phong hỏi.
Dù sao, sau khi giải phẫu mổ sọ, nhất định phải cần rất nhiều thời gian mới có thể hồi phục.
Nếu là như vậy, sẽ không kịp đón sinh nhật của Kim
Tuyết Mai. “Cậu chủ Kình Thiên, ba năm qua trình độ y học của chúng ta ở Bắc đảo, lại đạt được một bước tiến mang tính đột phá. “Giải phẫu sọ cũng không còn khó khăn, tình hình này của bà lớn, chỉ cần mở rộng một chút lỗ nhỏ đã đục, chúng ta có thể giải quyết triệt để. “Thời gian hồi phục có lẽ phải cần khoảng 2 ngày, là có thể hoạt động trở lại rồi. Vị bác sĩ trung niên trình bày tình hình một cách chi tiết. “Tốt!” Cao Phong gật đầu, cũng không nói quá nhiều với vị bác sĩ trung niên này.
Rời khỏi 3 năm, nhà họ Cao đã rơi vào cảnh còn người mất từ lâu.
Cho dù là những người có quan hệ tốt lúc trước, Cao Phong cũng không dám tin tưởng dễ dàng.
Càng huống hồ, người đàn ông trung niên này mới chỉ tiếp xúc lần đầu.
Anh ta nhìn thái độ hờ hững của Cao Phong, do dự một lát rồi nói: “Cậu chủ Kình Thiên, hiện tại anh trở về nhà họ Cao, có phải là muốn đến trung tâm hòn đảo?”
Cao Phong nhẹ nhàng quay đầu lại, nhìn anh ta với một vẻ vô cảm.
Anh ta lập tức cúi đầu, giống như làm đã làm sai chuyện gì đó. “Đợi bà lớn làm phẫu thuật xong, tôi sẽ đi.” Cao Phong lạnh nhạt mở lời. "Vâng!" Người bác sĩ trung niên kh người xin lui, không dám quấy rầy Cao Phong Trung tâm hòn đảo của nhà họ Cao, đó mới thật sự là vị trí nòng cốt.
Xung quanh của hòn đảo, chỉ có thể coi là sản nghiệp của nhà họ Cao mà thôi, mà trung tâm của hòn đảo, mới là nơi sinh sống của những người trong dòng họ Cao, cũng là nơi có diện tích lớn nhất, nơi phồn vinh nhất.
Thời gian vài tiếng rất nhanh đã trôi qua, bà lớn đã làm xong phẫu thuật.