Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3811

Đại liên minh Nam Cương lấy Đức Khánh cầm đầu, tụ tập hết cường đạo Nam Cương đến đây, toàn bộ quy về Đức Khánh chỉ huy.

Sau đó đại liên minh Nam Cương càng cách không kêu gọi đầu hàng, muốn chiêu mộ binh lính, phúc lợi đãi ngộ tăng lên gấp bội.

“Tôi, Đức Khánh, chiêu cáo với bạn bè, cùng với kẻ địch!”

“Hiện giờ khu vực Nam Cương đã hoàn toàn thống nhất, có vô số thế lực tiến tới quy hàng.”

“Ngày hôm qua đại liên minh Nam Cương chúng tôi chinh chiến Cảnh Đông, giết ba nghìn kẻ địch, bắt bốn mươi nghìn người làm tù binh.”

“Hiện giờ bốn mươi nghìn người này đã gia nhập đại liên minh Nam Cương chúng tôi, cộng thêm thế lực các nơi, hiện giờ đại liên minh Nam Cương có khoảng trăm ngàn đại quân tọa trấn!”

“Những món nợ này, Đức Khánh tôi sẽ đích thân đòi lại!”

Cách không kêu gọi đầu hàng như vậy, trải qua mọi người không ngừng tuyên truyền, truyền tới tai rất nhiều người.

Thậm chí ngay cả Cảnh Đông và Tây Vực, đều loáng thoáng chiếm được chút tin tức.

Hiện giờ Đức Khánh có trận thế như vậy đúng là vô cùng lợi hại.

Nhưng mà rất nhiều người đều cảm thấy bọn họ đang khoác lác.

Ngày hôm qua còn lại ba mươi nghìn binh lực, chỉ trong một đêm, trực tiếp đạt tới trăm nghìn người?

Khoác lác như vậy không khỏi hơi quá.

Mà đám cường đạo Nam Cương, cũng không cần người ngoài tin tưởng.

Ông ta chỉ nói chuyện này ra để người khác có ấn tượng.

Như vậy sau này đại liên minh Nam Cương dẫn dắt mấy chục ngàn người ra ngoài, cũng không quá đột ngột.

Đức Khánh cách không kêu gọi đầu hàng xong, khối tập đoàn Phong Hạo không làm ra đáp lại gì, giống như tất cả đã biến mất.

“Ha ha, kế tiếp sẽ là lúc Đức Khánh tôi thi triển thân thủ.”

“Cuối cùng khu vực Nam Cương này và Tam Giác Vàng, đều thuộc về Đức Khánh tôi!”

Đức Khánh cười mỉa một tiếng, khống chế xe lăn chậm rãi đi ra ngoài.

“Ngài Đức Khánh, đám anh em kết nghĩa chạy khỏi Nam Cương, đều trở về rồi.”

Một sĩ quan phụ tá tiến lên trước, cung kính báo cáo với Đức Khánh.

“Người ở đâu?”

Lúc này Đức Khánh hỏi.

Rất nhanh, sĩ quan phụ tá dẫn theo không ít người chậm rãi đi về bên này.

Nhìn thoáng qua, nhân số ít nhất tám nghìn người trở lên, thậm chí gần chục nghìn người!

“Cừ thật, vậy mà còn nhiều như vậy, hơn nữa nhiều tới mức ấy…”

Đức Khánh hưng phấn xoa tay, trong lòng vô cùng kích động.

Hiện giờ Nam Cương thiếu người nhất.

Cho nên lúc này Đức Khánh thấy Nam Cương còn nhiều người sống sót như thế, trong lòng vô cùng thoải mái.

Lúc này có gần chục nghìn người, trên người bọn họ đều có thương tích, quần áo trên người cũng có nhiều chỗ rách nát.

Xem ra thật sự là lượng lớn bại quân, tất cả đều ở trạng thái suy sụp.

“Ngài Đức Khánh!”

Sau khi mọi người trở về, lúc này cung kính chào hỏi Đức Khánh.

Đức Khánh ra vẻ lạnh nhạt gật đầu, sau đó xua tay hỏi: “Sao các cậu lại như vậy?”

“Các anh em đều đang chiến đấu, các cậu lại chạy trốn?”

Một cường đạo Nam Cương vội vàng tiến lên nói: “Ngài Đức Khánh, tình hình lúc đó là thế này, minh chủ của chúng tôi hạ lệnh lùi lại, sau đó dẫn người chạy trốn.”

“Những người khác đều chạy, sau đó chúng tôi cũng chạy, nhưng cho dù như vậy, vẫn bị cường đạo Cảnh Đông chém giết trên chục nghìn người!”

“Đúng vậy ngài Đức Khánh, ngài phải làm chủ cho chúng tôi!”

“Các anh em chết oan uổng quá!”

“Tôi nghe nói tối qua ngài Đức Khánh dẫn binh sĩ tấn công Cảnh Đông, đã chém giết rất nhiều người, báo thù cho chúng tôi?”

Chỉ trong nháy mắt, gần chục nghìn cường đạo Nam Cương may mắn còn sống đều mồm năm miệng mười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK