Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1608

Câu nói kia của Cao Phong khiến con dao găm trên tay Cao Dương rơi xuống trên mặt đất, vẻ mặt anh ta trắng bệch.

Anh ta không biết tâm trạng bây giờ của mình là như thế nào.

Cao Phong hơi nhíu mày, nhìn theo con dao găm trong tay Cao Dương, lúc này nhìn thấy được hai mẹ con Cao Tử Hàm.

Khi thấy vết máu tươi trên mặt Cao Tử Hàm, trong lòng Cao Phong lập tức nổi giận, cả người tràn ngập lửa giận.

“Ai, động vào cô ấy?” Cao Phong chậm rãi mở miệng, giọng nói lạnh thấu xương.

Không ai có can đảm nói chuyện.

“Cậu Kình Thiên, chuyện này…” Một trưởng lão của nhà họ Cao muốn tiến lên nói chuyện.

Nhưng mà Cao Phong lại chậm rãi duỗi một cánh tay, thản nhiên giơ lên không trung.

Người trưởng lão lia lập tức ngậm miệng, đến cả thở mạnh cũng không dám.

“Không cần giải thích! Nếu hôm nay cô ấy xảy ra chuyện, những người ở đâu đều phải chôn cùng!”

Không có ai dám hoài nghi câu nói này của Cao Phong.

Anh đứng ở trên cao nhìn xuống, giống như một vị vua, có thể khống chế sự sống chết của tất cả những người bên dưới.

“Đưa cô ấy đến hòn đảo phía Bắc.”

Cao Phong quay đầu nhìn về phía Long Tuấn Hạo.

Long Tuấn Hạo không dám chậm trễ, vội vàng lấy ra một cái móc, trực tiếp từ trên nóc nhà trượt xuống, ôm Cao Tử Hàm lên trực thăng.

Mẹ của Cao Tử Hàm đương nhiên sẽ không từ chối, vội vàng đi theo.

“Ahh Kình Thiên, anh Kình Thiên…”

Đột nhiên lúc này Cao Tử Hàm tỉnh lại, ánh mắt nhìn thoáng qua phía Cao Phong.

Cao Phong nhanh chóng xoay người, ngồi xổm xuống ôm lấy Cao Tử Hàm, trong mắt tràn đầy đau lòng.

“Có phải ngốc không?” Cao Phong trầm giọng hỏi.

“Anh Kình Thiên… Hóa ra người chết thật sự có linh hồn, vậy mà em có thể nhìn thấy anh.”

“sớm biết vậy, em đã sớm đến tìm anh rồi, Tử Hàm… Rất nhớ anh…”

Cao Tử Hàm còn chưa kịp nói xong đã rơi vào hôn mê.

Cao Phong chậm rãi đặt Cao Tử Hàm lên trực thăng, nói: “Nói với mọi người ở Bắc Hải, hoặc là để đảm bảo cho cô ấy được bình yên vô sự, hoặc là tôi sẽ tàn sát Bắc Hải!”

Lời vừa thốt ra, tất cả đều yên lặng.

Giọng điệu này lạnh lùng đến mức không ai dám nghi ngờ dù chỉ một chút.

“Vâng, anh Phong hãy yên tâm!”

Long Tuấn Hạo gật đầu, phái vài người đi theo phía sau, một chiếc máy bay trực thăng nhanh chóng bay lên, lái về phía nhà họ Cao ở Bắc Hải.

Nơi đó có những thiết bị điều trị tiên tiến nhất, cũng như những nhân tài bác sĩ cao siêu.

Trong toàn bộ quá trình này, rất nhiều người ở chiến trường này đều sợ hãi không dám nói lời nào, bọn họ đều trợn tròn mắt nhìn Cao Phong.

Sau khi máy bay trực thăng nhanh chóng cất cánh, Cao Phong mới lần nữa quay đầu lại nhìn đám người bên dưới.

Lúc này, có một tia tức giận khó tả dâng lên ngay trong lồng ngực của Cao Phong.

Nhà họ Cao đã nợ anh rất rất nhiều rồi.

Hôm nay là lúc nhà họ Cao phải trả lại món nợ này.

Oan có đầu, nợ có chủ, một chút cũng không thiếu!

“Cậu chủ Kình Thiên!”

Tứ trưởng lão và nhị trưởng lão cuối cùng cũng có phản ứng, vội vàng tiến lên, cung kính gọi.

Trong nháy mắt, hai người trưởng lão duy nhất ủng hộ Cao Phong liền nước mắt tuôn trào, không kìm chế được cảm xúc của mình.

Ngay sau đó, rất nhiều người đầy tớ của nhà họ Cao cũng không kiềm chế được mà vội vàng cung kính thăm hỏi Cao Phong, rất nhiều người trong số họ đều kích động mà khóc ngay tại chỗ.

Ngoại trừ những người này, những người khác vẫn đứng yên không nhúc nhích.

“Cao Kình Thiên, cậu thật là gan lớn!”

“Ở đây có trưởng bối của cậu, còn có cả bà Cao, cậu dám đứng lên đầu đám người chúng tôi sao?”

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK