Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2679

“Cha, con biết rồi, chắc chắn con sẽ thành tâm nhận lỗi…” Sau khi ngẩn ngơ một lúc, Phạm Thanh Nhiên mới nhẹ giọng nói.

Đến tận bây giờ cô ta mới biết rốt cuộc thì khoảng cách giữa mình và Kim Tuyết Mai lớn đến mức nào.

Phạm An Quốc định nói thêm gì đó nhưng khi vô thức ngước mắt nhìn về phía trước, đột nhiên ông ta quỳ thẳng lên rồi hướng thẳng tầm mắt. Diệp Thiên Long đã thay sang một bộ quần áo mặc ở nhà, hai tay chắp sau lưng mà đi từ từ ra bên ngoài.

Cuối cùng thì trong lòng Phạm An Quốc cũng được thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Ông ta đã quỳ ở đây gần nửa tiếng đồng hồ rồi, thấy Diệp Thiên Long đi ra thì ông ta mới yên tâm hơn một chút.

Miễn là Diệp Thiên Long đồng ý gặp Phạm An Quốc thì cho dù Diệp Thiên Long có mắng Phạm An Quốc một trận đi chăng nữa, điều đó cũng chứng tỏ chuyện này vẫn có thể xoay chuyển được.

Nhưng nếu ngay cả nhìn mặt mà ông ta cũng không muốn nhìn thì nhà họ Phạm kết thúc thật rồi.

“Ông Thiên Long.” Phạm An Quốc mang cành mận gai trên lưng, hai tay chắp lại phía trước rồi mở lời chào Diệp Thiên Long.

“Chú Thiên Long.” Phạm Thanh Nhiên cúi đầu chào Diệp Thiên Long bằng vẻ mặt ủ dột, trong lòng cô ta đang cảm thấy cực kỳ căng thẳng.

Diệp Thiên Long không nói lời nào mà chỉ chắp tay sau lưng đứng trước mặt hai người họ rồi nhìn từ trên cao xuống bằng vẻ mặt bình tĩnh.

Trọng Dương Bình đứng phía sau Diệp Thiên Long, ông ta cũng giữ vẻ im lặng như vậy.

Phạm An Quốc cắn răng, nếu Diệp Thiên Long không nói lời nào thì để ông ta nói vậy.

“Ông Thiên Long, chuyện là như thế này… Tôi không biết cháu Kim Tuyết Mai nhà mình là con gái đồng đội của ông cho nên trước đây đã làm ra một vài chuyện không được thỏa đáng cho lắm. Thế nên xin ông Thiên Long hãy rộng lượng mà bỏ qua cho, đừng chấp nhặt với kẻ tiểu nhân mà tha thứ cho nhà họ Phạm.” Phạm An Quốc nói bằng giọng nơm nớp lo sợ.

Trước mặt Diệp Thiên Long, Phạm An Quốc nào có gan dám nói dối, thế nên ông ta cứ nói toạc móng heo ra. Thế nhưng Diệp Thiên Long vẫn không hé răng nói nửa lời.

“Còn về chuyện của Cao Phong thì là do tôi không nghĩ đến chuyện ngăn cản. Dẫu sao thì thầy Bình cũng đã đứng ra ngăn cản rồi, nên tôi cũng không dám ra tay nữa. Thật sự thì vì con bé Thanh Nhiên nhà tôi vô cùng ngưỡng mộ Cao Phong, cho nên con bé mới sử dụng những biện pháp có hơi… Thế nên xin ông Thiên Long đừng chấp nhặt sự kém hiểu biết của Thanh Nhiên, mong ông cho con bé cơ hội để sửa chữa lỗi lầm…”

Thái độ của Phạm An Quốc bây giờ tầm thường đến cùng cực.

“Ông Thiên Long, chỉ cần ông có việc muốn giao cho chúng tôi thì chắc chắn nhà họ Phạm sẽ không chối từ!” Sau khi Phạm An Quốc nhận sai thì ông ta tiếp tục bày tỏ thái độ của mình.

Rốt cuộc thì Diệp Thiên Long cũng chậm rãi cúi đầu xuống nhìn Phạm An Quốc một cái. Mới chỉ đối mắt có một giây mà Phạm An Quốc đã vội vàng cúi đầu xuống vì ông ta không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Thiên Long.

“Ông biết tại sao cha của Kim Tuyết Mai phải tham gia quân đội không?” Diệp Thiên Long trầm giọng hỏi.

“Tôi… tôi không biết…” Phạm An Quốc cúi đầu trả lời.

“Vì ông ấy muốn cố gắng nỗ lực làm điều gì đó để xem xem bản thân ông ấy có thể bảo vệ được người mình yêu hay không. Tất nhiên cũng bao gồm cả con gái của ông ấy, chính là Kim Tuyết Mai. Để đạt được mục tiêu đó, ông ấy vào sinh ra tử trên chiến trường biết bao lần, giành được nhiều chiến công vang dội và lỗ đạn ghim vào người ông ấy thì hai bàn tay cũng không đếm xuể…

Ông ấy làm tất cả những việc đó chỉ để bản thân có thể bảo vệ được người bên cạnh mình, để người thân của ông ấy không bị khinh rẻ nữa. Ông nói xem, Kim Tuyết Mai phải hứng chịu sự tổn thương lớn như vậy thì ông ấy nên xử sự thế nào đây?”

Diệp Thiên Long nói từng lời, từng lời một khiến Phạm An Quốc và Phạm Thanh Nhiên đều nghẹn họng không nói được gì, mà căn bản là họ cũng không có gan nói thêm lời nào cả.

“Chuyện này giải quyết sau đi.” Diệp Thiên Long nói bằng giọng nhàn nhạt.

Phạm An Quốc sửng sốt đến mức sững người, chuyện này giải quyết sau?

Ý là Diệp Thiên Long vẫn không có ý định bỏ qua cho nhà họ Phạm ư? Chỉ khác là án tử hình đã bị hoãn ngày thi hành án.

“Ông Thiên Long, nếu ông giận chúng tôi thì ông nhất định phải nói ra nhé. Ông yêu tâm đi, chắc chắn nhà họ Phạm chúng tôi sẽ cho ông một câu trả lời thỏa đáng.”

Trong nháy mắt mà Phạm An Quốc cuống cuồng cả lên, ông ta vội ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thiên Long.

Nếu không giải quyết chuyện này nhanh chóng thì nó sẽ trở thành một quả bom hẹn giờ có thể nổ tung bất cứ lúc nào. Có một quả bom hẹn giờ kè kè ngay bên cạnh như vậy, đừng nói là ngủ, dù ăn cơm thì Phạm An Quốc cũng nuốt không trôi.

Nhưng Diệp Thiên Long vẫn tỏ ra thờ ơ như trước. Vì Phạm An Quốc có nuốt được cơm hay không cũng có liên quan gì đến ông ta đâu?

Chẳng qua ông ta cũng chỉ muốn đòi lại công bằng cho con gái mình mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK