Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3180

Khi nào là thời điểm để báo thù? Cao Phong không cho bọn họ cơ hội để báo thù nữa.

Anh trực tiếp tịch thu tài sản giết kẻ phạm tội,chặt đứng tất cả đường lùi của bọn họ.

Vĩnh viễn cắt đứt mọi hậu hoạn!

Bởi như vậy, ngay cả tư cách quân tử báo thù mười năm chưa muộn bọn họ cũng không có.

Tiếng súng ngừng lại, hiện trường cũng hoàn toàn rơi vào im lặng.

Liễu Tông Trạch đích thân đi tới trước và xem xét thi thể của từng người nhà họ Đặng.

Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc rễ.

Lần này Cao Phong tiêu diệt nhà họ Đặng, tuyệt đối không thể để lại bất kỳ một ngọn lửa nhỏ nào.

Nếu không, rất khó để đảm bảo rằng bọn họ sẽ không tìm cách trả thù Cao Phong trong tương lai.

“Tất cả mọi người trong nhà họ Đặng đều ở đây, đúng không?”

Liễu Tông Trạch khẽ cau mày nhìn về phía gần hai vệ sĩ và người hầu của nhà họ Đặng.

“Tất cả đều ở đây, tất cả đều ở đây, đều bị giết.”

Một gã vệ sĩ mặt tái mét gật đầu như gà mổ thóc.

“Có ai trong số các người đã đến thành phố Hà Nội chưa?”

Liễu Tông Trạch hơi nheo mắt nhìn những người này.

Hàm ý là liệu có ai trong số họ tham gia vào hành động bắt Kim Tuyết Mai hay không.

“Không không…”

Tất cả đều nhanh chóng lắc đầu nhưng Liễu Tông Trạch tinh ý phát hiện ra có mấy người trong số đó đang cúi đầu với ánh mắt né tránh.

“Ha ha…”

Liễu Tông Trạch chế nhạo, sau đó quay người bước đi.

“Giết!”

Liễu Tông Trạch ra lệnh, một nhóm Binh sĩ Phong Hạo lại nổ súng lần nữa.

“Đừng giết chúng tôi! Chúng tôi thật sự không có đi!”

“Là anh ta, chỉ là mấy người này đi thôi!”

“Tôi vô tội!”

Các vệ sĩ nhà họ Đặng vội vàng lớn tiếng cầu xin, vẻ mặt đầy van nài.

“Trong một trận tuyết lở, không có bông tuyết nào là vô tội.”

Liễu Tông Trạch thì thào như đang tự lẩm bẩm với mình. So với người khác, anh ta càng hiểu rõ ý nghĩa của câu này hơn ai hết.

“Thà giết lầm còn hơn bỏ sót.”

“Giết!” Liễu Tông Trạch vẫy tay ra lệnh với vẻ mặt lạnh lùng.

“Pằng pằng pằng pằng…”

Tiếng súng chát chúa lại vang lên.

Hai phút sau, tiếng súng giảm dần, và sự im lặng đã trở lại.

Gần hai trăm vệ sĩ của nhà họ Đặng cùng đồng loạt ngã xuống đất, máu chảy ra nhuộm đỏ cả một khoảng đất rộng.

Liễu Tông Trạch châm một điếu thuốc cho mình, hít một hơi thật sâu rồi từ từ thở ra, nhìn về nơi xa xăm.

Anh ta biết làm như vậy thật tàn nhẫn.

Nhưng họ đều đã tận mắt chứng kiến cảnh kẻ thù ngóc đầu trở lại và giáng đòn nặng nề cho Cao Phong.

Ngày hôm đó, Lương Minh Hiệp, người đáng lẽ đã chết lại đột nhiên xuất hiện khi Cao Phong tổ chức sinh nhật cho Kim Tuyết Mai và đánh bật Cao Phong khỏi bục cao chín mét.

Lần đó, suýt chút nữa Cao Phong đã biến mất khỏi thế giới này.

Tuy họ cứu được tính mạng của anh nhưng cũng để lại di chứng rất lớn.

Cao Phong xảy ra chuyện, Khối tập đoàn Đế Phong hoàn toàn không thể chịu nổi sự chèn ép mạnh mẽ của Cao Anh Hạo và những người khác.

Tất cả các thế lực trực thuộc đều như rắn mất đầu.

Chính lúc đó, bọn họ mới nhận ra Cao Phong quan trọng như thế nào.

Cho dù anh không làm gì cả, chỉ cần anh ở đó đã có thể trấn áp vô số thế lực ổn định thái bình.

Anh là một nhân vật giống như linh hồn của đoàn thể.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK