Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1613

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, dưới chân hai ngời có năm ngón tay rơi xuống.

Cảnh tượng vô cùng máu me, rất nhiều cô gái đều không dám nhìn.

Mà Cao Phong thì không thèm để ý chút nào, cho dù có máu me hơn nữa cũng không thể nguôi được mối hận trong lòng của anh.

Chỉ bằng những chuyện Cao Dương và Cao Anh Hạo đã làm, cho dù có giết bọn họ thêm ngàn lần cũng không có gì là quá đáng cả.

Nhưng anh không muốn để bọn họ chết dễ dàng như vậy, đấy là chuyện không thể nào.

Iện tại, Cao Phong muốn tra tấn Cao Dương.

Hung ác tra tấn, để anh ta sống không được mà chết cũng không xong, như vậy mới có thể hóa giải một chút mối hận trong lòng của anh.

“Anh họ Kình Thiên, em sai rồi, em sai rồi…”

Lúc này Cao Dương ngồi bệt trên mặt đất, mặt mũi tái nhợt cầu xin Cao Phong tha thứ.

Bởi vì mất máu quá nhiều, dẫn đến âm thanh cũng yếu ớt, cả người như muốn hôn mê.

“Mày đánh Tử Hàm không dưới năm lần đúng không? Tiếp, đưa cánh tay khác cho tao.”

Giọng điệu Cao Phong vô cùng bình tĩnh, nghe như là đang nói chuyện phiếm với bạn bè vậy.

Nhưng chỉ có Cao Dương mới cảm nhận được sự lạnh lùng đáng sợ trong giọng nói bình thản của Cao Phong.

“Anh họ Kình Thiên, tha cho em, tha cho em, đều là Cao Anh Hạo bảo em làm, tất cả là do anh ta bảo em làm!”

“Em nói cho anh biết, qm giúp anh làm chứng, em…”

“Câm mồm!”

Cao Dương còn chưa nói xong, Cao Anh Hạo đã lớn tiếng ngắt lời anh ta, trong mắt anh ta cực kỳ lạnh lùng.

Nếu như anh An Thần không ngăn cản, Cao Dương chắc chắn sẽ làm bại lộ tất cả những gì anh ta đã làm!

“ANh họ Kình Thiên, em nguyện ý nói thật, anh muốn biết cái gì em cũng sẽ nói cho anh, xin anh tha cho em, cầu xin anh tha cho em…”

Cao Dương nhìn thoáng qua bàn tay trụi lủi của mình, không nhịn đau được baath khóc cầu xin.

“Được!” trong mắt Cao Phong lóe lên một tia tàn nhẫn, túm lấy tóc của Cao Dương, nhất cả người anh ta lên.

“Không phải các người nói Tử Hàm nói năng vô cớ, không có bằng chứng sao?”

“Cậy hôm nay, tôi sẽ cho các người bằng chứng.”

“Nói! Nói hết những gì mày biết ra.”

Cao Phong một tay túm tóc Cao Dương xách lương, cười lạnh một tiếng nói.

Đám người nhà họ Cao, bao gồm những vị tân khách kia, tất cả đều lộ vẻ mặt ngạc nhiên và nghi ngờ,

Cao Dương sẽ nói ra bí mật động trời gì?

“Cao Dương, mày dám!”

Hai mắt Cao Anh Hạo đỏ bừng, quát lên với Cao Dương.

Một khi Cao Dương nói ra chuyện Cao Anh Hạo phái người đến giết chết Cao Phong, vậy thì anh ta chắc chắn sẽ mất đi rất nhiều người ủng hộ.

Bởi vì có một số việc, làm sau lưng thì không sao.

Một khi lộ ra ánh sáng, về tình về lý thì đều không thể tha thứ.

Đến lúc đó, đừng nói đến việc trở thành người đứng đầu của nhà họ Cao, dựa theo gia pháp thì sẽ bị xử tử tại chỗ.

“Nếu tôi không nói, thì mạng cũng đừng mong còn!” Cao Dương cũng tức giận gào lên với Cao Anh Hạo, sau đó quay đầu lại nhìn Cao Phong nói: “Anh Kình Thiên, em nói hết xin anh thả em…”

“Nói, Tử Hàm có nói dối hay không, có ngậm máu phun người hay không?” trong mắt Cao Phong tràn đầy lạnh lùng.

“Không có! Tuyệt đối không có!” Cao Dương không ngừng lắc đầu.

Vẻ mặt Cao Anh Hạo âm trầm, lòng bàn tay chậm rãi duỗi ra sau lưng.

“Lúc đầu tao bị người đuổi giết, là do ai sắp xếp?”

“Là…” Cao Dương dừng một chút, sau đó đột nhiên nhìn về phía Cao Anh Hạo.

Nhưng không đợi Cao Dương nói ra, Cao Anh Hạo đột nhiên rút ra một câu súng lục, bóp cò về phái Cao Dương.

“Đoàng!”

“Đoàng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK