Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4530

Một lúc sau, người đàn ông trung niên thong thả đặt chiếc bút lông xuống, cầm tranh chữ mình vừa viết lên thổi thổi cho mực khô, rồi chậm rãi ngồi xuống.

Thế nhưng, sau khi ông ta ngồi xuống rồi, trợ lý Trương cũng không dám ngồi xuống, đứng yên tại chỗ.

“Sao không ngồi?”

Người đàn ông trung niên ngẩng đầu từ tốn hỏi Trợ lý Trương.

“Tôi không dám ạ.”

Trợ lý Trương bối rối khẽ ho một tiếng.

“Sao lại không dám ngồi?”

Người đàn ông trung niên thong thả nâng ly trà lên, hỏi bằng giọng bình tĩnh.

“Tôi, tôi, đã mắc sai lầm nghiêm trọng…”

Sau khi trầm ngâm vài giây, trợ lý Trương xấu hổ nói.

Sau đó, không khí trong phòng như cô đọng lại, khung cảnh rơi vào sự yên tĩnh.

Người đàn ông trung niên kia không lên tiếng thì tất nhiên trợ lý Trương cũng không dám hé răng, chỉ biết im lặng cúi đầu.

“Từ trước tới nay, vì bận rộn nhiều việc nên chuyện ở đây đều giao cho cậu xử lý.”

“Tôi rất tin tưởng năng lực làm việc của cậu.”

“Nhưng chuyện lần này với Cao Phong đúng là cậu đã sai rồi.”

Người đàn ông trung niên đặt chén trà xuống, bình tĩnh nói.

“Tôi đã biết mình sai rồi…”

Trợ lý Trương đứng thẳng lưng, hối lỗi nói.

“Nói xem sai chỗ nào?”

Người đàn ông trung niên liếc trợ lý Trương rồi hỏi.

“Tôi không nên nói mà không giữ lời, càng không nên có suy nghĩ tha cho họ.”

“Đây là lỗi của tôi, tôi xin nhận.”

Trợ lý Trương trầm ngâm hai giây rồi tự thú.

“Cậu còn nói đã nhận ra lỗi lầm rồi à?”

“Cậu cho là cậu chỉ làm sai hai chuyện.”

“Nhưng thực ra cậu sai từ đầu đến cuối.”

Sau khi người đàn ông nói ra câu này, trợ lý Trương chột dạ, thế nhưng không dám ho he nửa lời.

Đối với thân phận cao quý của người đàn ông này, ông ta bảo trợ lý Trương sai tức là anh ta đã sai, không cần phải giải thích gì thêm.

“Ngay từ đầu, cách hiểu của cậu đối với Cao Phong đã sai rồi.”

“Không hiểu đúng thì sao nhưng cái khác đúng cho được?”

Câu nói tiếp theo của người đàn ông làm trợ lý Trương bừng tỉnh.

Đúng vậy, đó mới là sai lầm lớn nhất của anh ta.

Chính là vì sai lầm nhỏ này dẫn tới hiệu ứng domino, tất cả hành động lúc sau đều sai.

Cách hiểu sai thì sao làm nên chuyện được.

“Cậu ta là công thần.”

“Nhưng cậu lại coi cậu ta là công cụ.”

“Cậu phải hiểu là, ở đại gia đình Việt Nam, không có ai gọi là công cụ hết. ”

“Chúng ta là công dân làm ăn chân chính, họ cũng vậy, chứ không phải là công cụ của ai hết!”

“Đến người quét rác, thợ xây, họ cũng không phải công cụ của ai cả.”

“Họ đều là người lao động chân chính vì nước vì dân phục vụ, mà trong suy nghĩ của cậu họ thành cái gì?”

Người đàn ông trung niên nói đến đây giọng đã không còn ôn hòa như trước mà đã trở nên nghiêm khắc.

Trợ lý Trương sợ hãi mặt cắt không còn giọt máu, tim đập như muốn vượt ra khỏi lồng ngực.

Sau chuyện của Cao Phong, đây là lần đầu tiên anh ta nói chuyện với người đàn ông này.

Có vẻ là một số chuyện lúc trước được ghi sổ rồi sẽ tính hết trong hôm nay.

Vì ngày thường người đàn ông này rất kiệm lời. Mà hôm nay lại nói nhiều như thế thì chắc chắn trong lòng còn cất giấu nhiều chuyện.

Càng nghĩ, lòng trợ lý Trương càng thấp thỏm lo sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK