Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.





**********

Chuyện này Kiều Thu Vân đã từng âm thầm nói với anh ta.

Lúc ấy anh ta cũng gật đầu đồng ý, chỉ là ông ta không ngờ Kim Tuyết Mai thật sự không chết. “Đúng vậy, người của chúng tôi đã tận mắt nhìn thấy

Kim Tuyết Mai quay trở lại.” Cổ Minh Tuân gật đầu. "Nhưng không phải tổ chức sát thủ kia đã nói Cao Kình Thiên và Kim Tuyết Mai đều đã bị giết rồi hay sao?” Cao Bằng có chút nghi ngờ.

Cổ Minh Tuân do dự một chút rồi nói: “Có thể là do sắc đẹp của Kim Tuyết Mai khiến những tên sát thủ đó có suy nghĩ khác thì sao. “Câu này vậy mà có phần đúng đấy, Kim Tuyết Mai kia... Chậc chậc, anh họ tôi thật sự may mắn đó!" Cao Bằng cảm thán một câu sau đó nhíu mày nói: "Tôi chỉ có chút lo lắng, có thể nào Cao Kình Thiên vẫn chưa chết hay không?” “Điều đó chắc chắn là không rồi! Riêng chuyện này cậu Bằng có thể yên tâm tuyệt đối." Giọng nói của Cổ Minh Tuân mang theo sự khẳng định chắc nịch. “Vì điều gì mà ông dám khẳng định như vậy?” Cao Bằng nhíu mày hỏi. "Cậu Bằng, thời gian cậu tới đây còn ngắn, không biết tình cảm của Cao Kình Thiên và Kim Tuyết Mai kia có bao nhiều sâu đậm đầu. Không hề nói quá một chút nào, tình yêu giữa hai người họ, tôi chỉ từng xem qua trên phim mà thôi, thật sự vô cùng tốt đẹp. Cao Kinh Thiên cũng vô cùng yêu Kim Tuyết Mai, lấy tính cách của cậu ta mà nói, chắc chắn sẽ không để Kim Tuyết Mai trở về một mình" Cổ Minh Tuân phân tích, nói có sách mách có chứng.

Nghe đến đó, Cao Bằng cười: "Ha ha, ông vừa nói như vậy, thật ra tôi cũng hơi tin tưởng đấy. Tên vô dụng bỏ đi Cao Kình Thiên kia rất trọng tình cảm, trong mắt tôi thì chính là một kẻ ngốc! Thà rằng tôi phụ lòng người trên thế giới cũng không để người trên thế giới phụ tôi, đó mới là chuyện một người đàn ông nên làm. Quân tử không sợ cô độc! Kẻ coi trọng tình cảm, tất cả đều là kẻ ngu ngốc! Với tính cách của anh ta, quả thật sẽ không để người phụ nữ của mình một mình trở về đối mặt với nguy hiểm đầu Cao Bằng càng nghĩ càng cảm thấy lời Cổ Minh Tuân nói vô cùng có lý. “Cậu Bằng nói đúng rồi." Cổ Minh Tuấn cười gật đầu. "Nhưng mà, anh ta đã biến thành kẻ ngốc rồi, Kim Tuyết Mai muốn đi đâu, anh ta hẳn sẽ không quản được nhỉ?” Cao Bằng uống một ngụm rượu, sau đó anh ta lại đột nhiên nghĩ tới vấn đề này. "Kim Tuyết Mai kia cũng sẽ không yên tâm bỏ lại một mình cậu ta đầu! Cậu Bằng à, cậu cứ yên tâm đi, Cao Kinh Thiên kia nhất định đã chết rồi." “Thủ đô Hà Nội này, rốt cuộc cũng không còn ai có thể tranh đoạt địa vị cùng cậu nữa rồi." Cổ Minh Tuân vừa cười vừa nói. "Ha ha ha! Được! Ý tứ của Kiều Thu Vân tôi đã nhìn ra rồi, bà ta muốn để Kim Tuyết Mai đi theo tôi, người phụ nữ nhỏ bé xinh đẹp này, chậc chậc... Tôi đã suy nghĩ rất lâu rồi, thật đúng là không tìm được lý do nào để từ chối cả" Cao Bằng buông ly rượu vang đỏ xuống, hưng phấn chà xát đôi bàn tay.

Cổ Minh Tuân dừng một chút rồi hơi do dự nói: "Cậu Bằng, cậu là một người đàn ông thành đạt, Kim Tuyết Mai kia là một quả phụ, có thể nào có ta sẽ mang lại điều xui xẻo hay không? Lại nói, nói như thế nào thì cô ta cũng là chị dâu của cậu "Bop!"

Cổ Minh Tuân chưa nói xong câu đó đã bị một cái tát của Cao Bằng đập thẳng vào đầu "Cậu Bằng, thật xin lỗi, thật sự xin lỗi.” Cổ Minh Tuấn vội vàng cúi đầu nói lời xin lỗi. "Hừ! Chị dâu thì sao chứ? Chẳng lẽ ông chưa từng nghe câu đồ chơi qua rồi mới là đồ ngon, phụ nữ có chồng mới càng đáng để chơi đùa sao? Không phải Cao Kình Thiên kia rất thích độc chiếm sao, tôi chẳng những muốn chỉnh chết anh ta, tôi còn muốn anh ta ở dưới nhìn chuyện tôi làm với Kim Tuyết Mai nữa kìa, ha ha." Cao Bằng càng nói càng hưng phấn, không nhịn được xát hai bàn tay vào nhau, trong lòng tràn ngập sự chờ mong.

Lần này, Cổ Minh Tuân không dám nói lời nào khác, ông ta vội vàng gật đầu nói: “Vâng vâng vâng, tất cả đều theo sự sắp xếp của cậu ạ. "Được! Ngày mai chúng ta sẽ tới khu biệt thự Phương Đông thăm hỏi cả nhà Kiều Thu Vân một chút. Tiện thể xem xem chị dâu của tôi rốt cuộc xinh đẹp đến mức nào, ha ha." Cao Bằng duỗi tay vuốt cằm, trong mắt hiện lên chút vui sướng khó tả.

Ban đêm.

Hai chị em Kim Tuyết Mai chậm rãi đi tới biệt thự ở khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.

Từ khi Cao Phong xảy ra chuyện, đám người Long Chỉ Minh cũng rút khỏi thủ đô Hà Nội, khu dân cư cao cấp Bồng Thiên này cũng coi như là đã hoàn toàn bị bỏ hoang rồi.

Vốn dĩ không được mấy gia đình sinh sống, lúc này càng thêm vườn không nhà trống. vậy.

Cả ngọn núi Bồng Thiên cũng giống như núi hoang

Nơi đã từng đại diện cho địa vị tối cao ở thủ đô Hà Nội, lúc này lại là một mảnh đất hoang không ai để ý tới. Cảnh tượng này khiến bất cứ ai cũng đều phải lặc đầu thở dài. Thật ra Cao Bằng đã từng để mắt tới nơi này, nhưng lấy năng lực của chính anh ta mà nói, thật sự không dám tới đoạt miếng thịt ngon trong tay tập đoàn Hà Đô.

Nhà họ Cao ra tay thì được thôi, nhưng nhà họ Cao sẽ không vì quyền quản lý một ngọn núi mà đè đầu cưỡi cổ tập đoàn Hà Đô.

Cho nên đối với nơi này, Cao Bằng chỉ có thể nghĩ trong lòng rồi thôi.

Khi hai người họ đi vào căn biệt thự trên tầng cao nhất, giây phút bật đèn lên, Kim Tuyết Mai bỗng nhiên chảy nước mắt. Biệt thự vẫn là căn biệt thự trong quá khứ, thậm chí cách trang trí sắp xếp căn phòng cũng y nguyên như vậy.

Nhưng chủ nhân cũ không ở đây, nó đã sớm là cảnh còn người mất rồi. Nhưng mà Kim Tuyết Mai biết, Cao Phong sẽ trở lại, nhất định sẽ quay trở lại. "Chị, chị nhìn cái này thử xem?” Đột nhiên Kim Vũ Kiên ở trong phòng nói một câu.

Kim Tuyết Mai ổn định lại cảm xúc của mình một chút, đi vào căn phòng ngủ nơi cô và Cao Phong đã từng

Chỉ thấy trong tay Kim Vũ Kiên cầm một tấm ảnh, còn cầm một đóa hoa đã héo khô "Đây là gì vậy?” Kim Tuyết Mai vội vàng đi tới xem xét,

Đó một tấm ảnh chụp hung, Cao Phong trong tấm ảnh đó cười thật sự rất vui vẻ.

Bên cạnh còn có một bóng dáng nhỏ xinh, thoạt nhìn là một cô gái vô cùng đáng yêu.

Cô gái kia cười rất ngọt ngào, đứng nép vào Cao

Phong vô cùng thân mật, giơ tay chữ V về phía máy ảnh. “Cái này." Kim Vũ Kiên không biết nên nói như nào cho đúng.

Cái này vừa nhìn đã thấy quan hệ giữa Cao Phong và cô gái kia vô cùng không bình thường mà "Vũ Kiên, không cần nói nhiều, chị tin tưởng anh ấy! Một tấm ảnh thôi cũng không chứng minh được điều gì, có lẽ đây là do người bên trong nhà họ Cao làm cũng nên. Đầu tiên trong lòng Kim Tuyết Mai có chút không thoải mái, lại bỗng chốc tiêu tan, căn bản không tức giận một chút nào. "Dạ... Em cũng cảm thấy vậy, anh rể thật sự rất yêu thương chị. Nhưng mà cô gái này thật sự rất đáng yêu đó, ngay cả em cũng muốn chạm vào mặt cô ấy.” Kim Vũ Kiên cảm thán một câu.

Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó cùng Kim Vũ Kiên cẩn thận ngắm nhìn Cao Phong trong ảnh.

Càng nhìn càng thêm nhớ nhung.

Ngay khi hai chị em họ vừa bước vào căn biệt thự không lâu, đã có mấy chục người đàn ông lực lưỡng mặc vest đen xuất hiện ở khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.

Mấy chục người lập tức xuống xe, chia nhau ra đứng trong trạm canh gác. Những người này toàn bộ đều do

re-quy-re-hien-721-0

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK