Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối với Cao Phong mà nói, khu quy hoạch Thành Bắc này rất quan trọng.

Cao Phong suy nghĩ một lúc, chuẩn bị nói qua một câu với Kim Tuyết Mai, sau đó ngay trong đêm sẽ đi một chuyến đến khu quy hoạch Thành Bắc.

Nhưng chờ sau khi Cao Phong quay về phòng khách, anh ngạc nhiên phát hiện, trong phòng khách không còn bất kỳ ai.

"Hả?" Cao Phong cảm thấy ngoài ý muốn, hôm nay mọi người đi nghỉ ngơi sớm như thế ư?

Cao Phong nghĩ, có thể là do Kim Tuyết Ngọc đi máy bay về mệt mỏi, cho nên đi nghỉ ngơi sớm?

Vì thế anh không nghĩ nhiều, đi thẳng về phía phòng của mình.

Chẳng qua lúc Cao Phong mở cửa phòng ngủ ra, lại ngạc nhiên phát hiện, Kim Tuyết Mai không có ở trong phòng ngủ.

"Kỳ lạ, cô ấy đi đâu nhỉ?”

Cao Phong gãi đầu, hơi buồn bực suy nghĩ.

"Ào ào!"

Đúng lúc Cao Phong chuẩn bị đi ra, anh đột nhiên nghe thấy trong nhà vệ sinh truyền đến tiếng nước chảy.

Cao Phong khẽ lắc đầu, thì ra Kim Tuyết Mai đang tắm.

Nhắc đến chuyện này, Kim Tuyết Mai rất ít khi tắm rửa trong phòng ngủ, cô thường xuyên tắm rửa ở trong phòng Kiều Thu Vân, sau đó quấn kín mít người, đi về phòng.

Chẳng qua đó là lúc trước, hiện nay tình cảm giữa cô và Cao Phong không còn lạnh nhạt như thế nữa.

Đêm hôm đó, Kim Tuyết Mai còn nói với Cao Phong rằng, buổi tối, anh không cần ngủ trên sàn nhà nữa.

Nếu không phải vì chuyện của Vũ Hoàng Minh, quan hệ giữa hai người bọn họ, nhất định sẽ càng thêm thân mật hơn.

Nghĩ đến cơ thể duyên dáng của Kim Tuyết Mai, trong lòng Cao Phong không khỏi nổi lên gợn sóng, suy nghĩ bắt đầu bay ха.

Dù sao thì Cao Phong chính là một người đàn ông bình thường.

Hơn nữa với vẻ bề ngoài của Kim Tuyết Mai, chỉ cần là một người đàn ông bình thường thì đều không cách nào giữ vững được bình tĩnh, trong lòng Cao Phong hơi động.

Vì thế, vốn dĩ Cao Phong muốn gõ cửa, nói cho Kim Tuyết Mai biết mình cần phải đi ra ngoài, nhưng lúc này anh lại thay đổi chủ ý.

Chỉ thấy trên mặt Cao Phong mang theo nụ cười xấu xa, anh khẽ vặn tay nắm cửa của nhà vệ sinh ra.

Cao Phong ngạc nhiên phát hiện, Kim Tuyết Mai thế mà không khóa cửa, có phải cô đang ám chỉ điều gì đó không?

Càng nghĩ, trong lòng Cao Phong lại càng xao động, lúc này, Cao Phong vặn chốt cửa, nhẹ nhàng mở cửa nhà vệ sinh.

Lạch cạch!

Cửa mở.

Cao Phong thừa nhận, lúc này đây, anh cảm thấy rất khẩn trương.

Thân là người thừa kế duy nhất của nhà họ Cao ở thành phố Hồ Chí Minh, kiểu người phụ nữ như thế nào mới có thể lọt vào mắt xanh của anh?

Nhưng lúc này đây, anh lại có một loại cảm giác khẩn trương.

Theo cửa phòng nhà vệ sinh dần dần mở ra, một hình ảnh bên trong đập vào mắt Cao Phong.

Làn da trắng nõn, dáng người quyến rũ, một người phụ nữ xinh đẹp đang đưa lưng về phía Cao Phong để tắm rửa.

Cô gái này búi tóc lên cao, dùng một chiếc mũ tắm để trùm lên tóc, từ phần cổ trắng như tuyết xuống dưới, tất cả hình ảnh đều rõ mồn một.

Trong nhà vệ sinh, hơi nước bốc lên, giống như sương trắng vây xung quanh người cô gái, nhìn giống như là cõi tiên.

Làn da trắng nõn như sữa bò, tinh tế, non mềm như ngọc.

Vòi hoa sen ở phía trên đang mở, nước không ngừng xối xuống làn da trắng ngần của cô gái, giống như những viên trân châu trong suốt đang nhảy múa trên người cô.

Hầu kết của Cao Phong không ngừng lên xuống, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy dáng vẻ này của Kim Tuyết Mai.

Anh vẫn luôn biết vóc dáng của Kim Tuyết Mai rất đẹp, nhưng không nghĩ đến lại đẹp như thế, đây quả thật là còn đẹp hơn gấp mấy lần người mẫu!

Đổi lại thành bất kỳ một người đàn ông bình thường nào, dưới loại tình huống này, chỉ sợ đều không thể khắc chế được chính bản thân mình, trực tiếp xông lên ôm Kim Tuyết Mai.

Nhưng sau khi hầu kết của Cao Phong lên xuống mấy lần, anh vẫn nhịn được, dù sao một lát nữa, anh vẫn còn có việc cần làm.Hơn nữa, lần đầu tiên của anh và Kim Tuyết Mai, làm sao có thể tùy tiện ở một nơi như thế này.

Chẳng qua, trong lòng Cao Phong vẫn có chút chờ mong.

Chỉ là phía sau lưng của Kim Tuyết Mai thôi đã đẹp như thế này, nếu như cô xoay người lại, cảnh tượng kia...

Nghĩ đến đó, nhịp tim của Cao Phong đập thình thịch. Loại cảm giác này, thật đúng là kích thích.

Thế nhưng, dường như Kim Tuyết Mai rất có kiên nhẫn, cô đưa lưng về phía Cao Phong, chậm rãi xoa người mình, giống như đối đãi với trấn bảo, cẩn thận tắm rửa.

Nhìn dáng vẻ này của cô, có lẽ trong thời gian ngắn, cô sẽ không xoay người lại!

"Chuyện đó.” Cao Phong suy nghĩ một lát, anh quyết định gọi Kim Tuyết Mai.

Trước khi đi đến khu quy hoạch Thành Bắc, nhìn qua Kim Tuyết Mai... Là một lựa chọn khá hay.

"Hả?" Dường như Kim Tuyết Mai nghe được giọng nói của ai đó, theo bản năng xoay người lại.

Cô gái xinh đẹp xoay người, mang theo vô số bọt nước bắn ra xung quanh, giống như một bức tranh đẹp nhất.

Vào lúc này đây, thân thể của Kim Tuyết Mai cũng bị Cao Phong nhìn thấy hết.

Vóc dáng này, đẹp đến mức không chê vào đâu được.

Cho dù là lấy con mắt tinh tường của Cao Phong để nhìn, lúc này cũng không khỏi thán phục một câu.

"Anh! Á!"

Đúng lúc này, Kim Tuyết Mai đột nhiên phát ra một tiếng kêu, ngay sau đó cô cầm lấy vòi hoa sen, xối thắng về phía Cao Phong.

Cao Phong vội vàng né tránh, lại bỗng nhiên phát hiện có chút không đúng.

Giọng nói này... Hình như không phải là Kim Tuyết Mai?

Cao Phong vội vàng nhìn về phía gương mặt của cô gái, một giây sau, Cao Phong sững sờ ngay tại chỗ.

Người này, thế mà lại là Kim Tuyết Ngọc!

Vừa rồi, lúc Kim Tuyết Ngọc xoay người, thân là một người đàn ông bình thường, Cao Phong sẽ vô thức nhìn về phía nơi khác, ngược lại, anh không chú ý đến gương mặt.

Cho nên anh không phát hiện ra, người này thế mà không phải là Kim Tuyết Mai!

Bây giờ, sau khi Cao Phong nhìn thấy rõ gương mặt của cô gái, anh không thể không tiếp nhận sự thật, người phụ nữ này lại chính là cô em vợ - Kim Tuyết Ngọc!

Ông trời ơi, Cao Phong cảm thấy thế giới quan của bản thân bị sụp đổ, rốt cuộc chính mình đã làm ra chuyện ngu ngốc gì thế này?

"Cao Phong! Anh còn không đi à, anh là đồ dê cụ, biến, biến đi!"

Kim Tuyết Ngọc còn không ngừng giậm chân, vòi hoa sen trong tay cô ta được mở ở mức tối đa, xối thẳng lên trên người Cao Phong.

Lúc này Cao Phong mới phản ứng lại được, lúng túng ho một tiếng, sau đó mặt anh đỏ bừng, vội vàng đóng cửa nhà vệ sinh lại.

"Trời ạ, Cao Phong, anh là đồ khốn, anh thế mà nhìn lén tôi tắm!"

"Anh chết chắc rồi!"

Trong phòng vệ sinh còn không ngừng vang lên tiếng mắng chửi của Kim Tuyết Ngọc.

Anh đâu thể ngờ đến, Kim Tuyết Ngọc thế mà lại tắm trong phòng ngủ của anh và Kim Tuyết Mai?

Nếu như biết sớm, chắc chắn Cao Phong sẽ không làm ra chuyện đó, dù sao Kim Tuyết Ngọc cũng là em vợ của anh.

Cao Phong chưa từng nhìn thấy dáng vẻ đó của Kim Tuyết Mai, cho nên vừa rồi lúc ở sau lưng, anh không thể phân biệt ra được đó có phải là Kim Tuyết Mai hay không.

Hơn nữa khi đó anh rất khẩn trương, làm sao có thời gian suy nghĩ nhiều như thế.

Hơn nữa khi đấy, Kim Tuyết Ngọc búi tóc lên cao, đặc điểm duy nhất để Cao Phong nhận ra cũng mất, Cao Phong không nhận sai mới là lạ!

Quan trọng nhất, bản thân Cao Phong không nghĩ đến, Kim Tuyết Ngọc lại tắm rửa trong phòng ngủ của anh! Thật là!

"Việc này nên làm như thế nào đây!” Cao Phong càng nghĩ lại càng cảm thấy xấu hổ, anh nhìn thoáng qua quần áo ướt trên người mình, trong lòng càng thêm câm nín.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK