Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Cao Phong nói những lời này, cả phòng lập tức im lặng.

Trần Lập Đông mở to mắt , Kim Tuyết Ngọc trông rất ngạc nhiên, Kim Tuyết Mai khẽ cau mày.

Ngay cả phòng phát sóng trực tiếp vốn đang vô cùng sôi động, lúc này cũng lâm vào cảnh tạm dừng.

Trần Lập Đông đây là Mộc Phong giả mạo sao ?

"Anh Phong ... Tôi không hiểu anh đang nói cái gì ... " Khuôn mặt Trần Lập %3D Đông run lên một chút không thể nhận ra.

Cao Phong cười nhạt một tiếng, nói: "Tôi nói, Cậu là Mộc Phong giả mạo! Cậu giả mạo thành Mộc Phong. "

Có một giọng điệu bình tĩnh, nhưng nó ẩn chứa tự tin mạnh mẽ, như thể anh đã biết hết thảy sự thật.

Trần Lập Đông rất muốn phản bác lại Cao Phong , nhưng anh không thể tìm thấy sự tự tin của mình ở đâu.

Chỉ là, Cao Phong làm sao biết được anh là Mộc Phong giả?

"Anh rề, anh đang nói cái gì vậy? " Kim Tuyết Ngọc cũng bối rối.

"Vì anh chính là Mộc Phong, hãy để anh ta đăng nhập vào tài khoản, cho anh xem xem." Cao Phong nhẹ nhàng nhìn Trần Lập Đông.

Trên trán Trần Lập Đông đột nhiên toát ra một hàng mồ hôi lạnh.

Nhịp tim hiện tại của anh đột nhiên tăng hơn hai lần, tim đập loạn xạ.

Tất cả những người hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp lúc này đều bùng nổ.

"Tình huống gì đây? Anh Mộc Phong này là giả mạo sao?"

"Lúc trước tôi chỉ là nói tùy tiện, không nghĩ tới lại là sự thật ? "

"Trước hết hãy xem rồi hẵng nói, chuyện này còn chưa chắc chắn. Rốt cuộc, anh rề của Chị Ngọc , trông giống một chiếc dây câu hơn, đúng không?"

"Anh rề, anh chưa phát trên đài phát sóng trực tiếp cho nên không biết, tài khoản của Lập Đông có quá nhiều quà tặng nên bị hạn chế!" Kim Tuyết Ngọc giải thích.

"Đúng vậy, anh Phong, tài khoản của tôi bị hạn chế đăng nhập..." Trần Lập Đông lau trán.

Kim Tuyết Mai cả buổi không nói tiếng nào, cô nhìn Cao Phong và Trần Lập Đông, trong lòng thầm nghĩ.

"Nếu bây giờ anh thừa nhận, vẫn còn có chuyện để nói. " Cao Phong cũng lười nói nhảm với Trần Lập Đông, có chút uy hiếp nói.

Trần Lập Đông nghiến răng nghiến lợi, sau đó kiên quyết nói: "Anh Phong, anh đừng đùa với em. Anh không thể nói đùa lung tung như vậy được! Tuyết Ngọc vẫn đang phát sóng trực tiếp. Anh phải chú ý ảnh hưởng!"

"Phải đó anh rể, đừng có đùa nữa. Nhìn thấy những gì anh nói với Lập Đông, em không thể xuống sân khấu được. "

Kim Tuyết Ngọc nói, lại tắt micrô, nhìn Cao Phong và nói: "Anh rề, em biết anh không thích Lập Đông, nhưng anh thực sự không thể nói đùa về loại chuyện này. "

"Cho dù anh thực sự không muốn làm bạn với Lập Đông, em cũng không muốn anh vu oan cho anh ấy. Anh ấy chính là anh Mộc phong. "

Sắc mặt Kim Tuyết Ngọc lúc này rất nghiêm túc, nếu như Cao Phong nói thêm nữa, cô sẽ tức giận tại chỗ.

“Tuyết Ngọc, em không nghe anh rề nói cho xong sao? " Kim Tuyết Mai nhìn Trần Lập Đông một cái thật sâu, sau đó quay đầu nhìn Kim Tuyết Ngọc nói.

"Chị ơi! Trần Lập Đông là người em thích, em nhất định phải tin tưởng anh ấy tuyệt đối!"

"Thử nghĩ xem, tối hôm đó anh rể đều bị chúng ta hiểu lầm, có người chất vấn anh ấy, anh ấy có muốn chị tin anh ấy không ? "

"Nhưng chị ngược lại không tin anh rể, cho nên em cũng không muốn đối xử với Trần Lập Đông như thế này." Kim Tuyết Ngọc thành khẩn nói.

Nhắc đến chuyện đã xảy ra đêm đó, Kim Tuyết Mai có chút không nói nên lời , trên mặt hiện lên vẻ tội lỗi sâu sắc.

Trần Lập Đông nhẹ gật đầu, trên miệng vang lên lời nói của Kim Tuyết Ngọc, thật ra trong lòng anh gần như bật cười.

Kim Tuyết Ngọc càng bảo vệ anh như thế này, anh càng cảm thấy Kim Tuyết Ngọc là một kẻ ngốc.

Với chỉ số IQ của Kim Tuyết Ngọc, đến lúc đó bản thân còn muốn tùy tiện chơi đùa với cô ta sao ?

Dù không biết Cao Phong đã nghi ngờ bản thân như thế nào, nhưng với sự bảo vệ của Kim Tuyết Ngọc, Cho dù Cao Phong có nói gì đi chăng nữa, cũng không thể làm gì bản thân mình được !

Trừ khi, Cao Phong có thể tìm ra được Mộc Phong thực sự là ai. Nhưng, điều này có khả thi không ?

Nghĩ đến đây, Trần Lập Đông trong lòng chế nhạo, trên mặt lại lộ ra vẻ tự tin mạnh mẽ.

"Anh rể, hãy tin em và Lập Đông." Kim Tuyết Ngọc đã có chút không vui khi nói điều này.

Cao Phong khẽ cau mày, lấy điện thoại ra nói: " Vậy thì anh sẽ cho em xem ai mới là Mộc Phong thật sự. "

Nếu không cần thiết, Cao Phong thật sự không muốn bại lộ thân phận của mình.

Kim Tuyết Ngọc rất thích anh Mộc Phong , nếu bản thân chứng minh được thân phận của mình, anh ta nên làm thế nào để kết thân với Kim Tuyết Ngọc ?

Nhưng lúc này, nếu không xác nhận thân phận cũng không được.

"Anh rể ! Đủ rồi, bây giờ em vẫn đang phát sóng, anh đợi em phát sóng xong được không?" Kim Tuyết Ngọc cau mày, vẻ mặt đã có chút không vui.

Trần Lập Đông cũng cười nói: "Đúng vậy, anh Phong, em biết anh muốn nói đùa với chúng em thôi có phải không?"

"Anh không phải là muốn đổi tên thành Mộc Phong cho, anh không thể nói với mọi người rằng anh chính là Mộc Phong? Không thể đổi tên của anh cũng là vô dụng, anh không biết chơi trên nền tảng phát sóng trực tiếp đâu."

Kim Tuyết Ngọc không cho Cao Phong có cơ hội xác nhận, vì vậy cô đã bật lại micro trong phòng thu trực tiếp.

Mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp đương nhiên rất bối rối, họ hỏi chuyện gì đã xảy ra.

Kim Tuyết Ngọc gạt đi cảm xúc không vui, cười nói với mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp: "Không sao, vừa rồi là anh rể của tôi, anh ấy cố ý nói đùa với mọi người cho vui thôi."

Trần Lập Đông cũng nhanh chóng gật đầu, nói: "Đúng vậy đúng vậy, tôi chính là Mộc Phong, xin chào mọi người, đợi tối nay trở về, tôi sẽ bù đắp cho Tuyết Ngọc món quà hôm nay!"

Mọi người nghe xong tuy rằng trong lòng còn có chút nghi hoặc, nhưng là không có nói cái gì, liền bỏ qua cho Trần Lập Đông.

Kim Tuyết Mai liếc nhìn Cao Phong, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc, trong lòng cô đang suy nghĩ điều gì.

Cô cảm thấy Cao Phong không có vẻ gì là đang đùa giỡn cho vui.

Cao Phong làm sao có thể giễu cợt loại chuyện này ?

Tuy nhiên, Cao Phong, anh ấy đã biết điều gì đó mà Kim Tuyết Ngọc không biết ?

Cao Phong khẽ lắc đầu, vẻ mặt có chút bất lực.

Trần Lập Đông và Kim Tuyết Ngọc đã liên lạc với nhau một thời gian, Trần Lập Đông là Mộc Phong, và vấn đề này đã ăn sâu vào trái tim của Kim Tuyết Ngọc.

Làm sao có thể, vì một lời nói của người khác mà liền phát sinh nghi ngờ Trần Lập Đông được ?

Muốn hiện rõ đuôi cáo giả, cách trực tiếp nhất là cho người thật thăm hiện trường.

Nghĩ vậy, Cao Phong nhẹ nhàng cầm điện thoại lên, tìm đài phát sóng trực tiếp đăng nhập, trực tiếp vào phòng phát sóng trực tiếp của Kim Tuyết Ngọc.

Lúc này, không ai chú ý tới động tác của Cao Phong.

Kim Tuyết Mai đang nghĩ về điều gì đó, trong khi Trần Lập Đông và Kim Tuyết Ngọc đang giao lưu với mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp.

Mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp vẫn đang nghĩ về món quà mà Trần Lập Đông sẽ tặng cho Kim Tuyết Ngọc.

"Anh Mộc phong nói hay lắm, tối nay trở về , anh bù cho chị Tuyết Ngọc 1 món quà đi. "

"Đúng vậy, những thứ này đều đáp ứng trên thực tế, ít nhất phải bỏ ra sáu tỷ?"

"Đó là điều bắt buộc. Dù sao thì cũng phải hơn lần trước, nếu không anh chỉ là không thích chị Tuyết Ngọc. "

Trần Lập Đông tức giận chửi rủa trong lòng, nhưng anh vẫn nở nụ cười đồng ý.

Đúng lúc này, có một tin nhắn nhắc nhở, khiến mọi người lập tức sửng sốt.

"Hoàng Đế siêu cấp cao quý Mộc Phong, đã vào phòng phát sóng trực tiếp này "

Cảnh tượng tuyệt đẹp lướt qua trong chốc lát.

Thậm chí qua màn hình, bạn có thể cảm nhận được loại cảm giác ngang ngược đầy uy lực này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK