Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2104

“Tôi không có vấn đề gì cả, chỉ là chuyện này liên quan đến khu thương mại Kiên Thành nó rất quan trọng với rất nhiều người bao gồm cả tôi. Cho nên tôi cảm thấy, vì để tránh mọi người hoài nghi có người động tay động chân vào số tiền đó, tốt nhất là nên giao dịch ngay tại hiện trường mọi người thấy thế nào.” Người đàn ông trung niên vẫn bất chấp kiên trì nói.

“Đúng đúng, thật ra tôi cũng cảm thấy nên làm như vậy.”

“Dù sao lần đại hội đấu thầu này, cũng không nhắc đến giao trước tiền đặt cọc hay một cái gì cả, ai biết được anh có thể chi ra số tiền lớn vậy không? Hơn nữa cũng không đảm bảo trong quá trình quyên góp có bị người ta phỏng tay trên hay không, lỡ như số tiền này không đến được tay người cần thì làm sao.”

“Giao tiền đặt cọc rồi thì như thế nào, dù sao đây chính là bốn mươi nghìn tỷ đồng, không phải hai tỷ.”

“Giao dịch tại chỗ đi, công khai dưới sự chứng kiến của mọi người sẽ rõ ràng và công chính hơn, nếu cậu ta không giao ra được thì chứng tỏ là cậu ta đang chơi chúng ta.”

Lời của người đàn ông trung niên kia nhận được sự ủng hộ của rất nhiều người.

Cha gia tộc Lê, Thương, Lâm bao gồm cả Khổng Duệ Chí mặc dù trong lòng có chút khó chịu, nhưng cũng không tìm được lời gì để phản bác.

Dù sao yêu cầu này cũng rất hợp tình hợp lý.

Bởi vì ai cũng không dám đảm bảo sẽ không xuất hiện loại chuyện hét giá trên trời nhưng thực tế trong túi lại không có nổi hai lượng bạc.

Bốn mươi nghìn tỷ đồng, không phải số tiền nhỏ gì.

“Hỏng rồi! Chúng ta nên sớm nghĩ tới chuyện này để đem thẻ cho anh Phong dự phòng.” Lâm Đống vỗ đùi lầm bầm.

“Cái này……” Thương Hồng Thành và Lê Đức Minh cũng có chút bất đắc dĩ, nếu sớm nghĩ được đã giàu.

Đối với gia tộc bọn họ mà nói, một số tiền lớn hơn chục nghìn tỷ đồng có lẽ không bỏ ra nổi nhưng nghìn tỷ, hai nghìn tỷ thì vẫn không có vấn đề gì.

Cha gia tộc mỗi gia tộc góp một ít, liền có thể góp được gần hai mươi nghìn nghìn tỷ đồng.

Chỉ cần Cao Phong có thêm hai mươi nghìn nghìn tỷ đồng nữa thì có thể nhẹ nhõm ứng phó cửa này.

Nhưng vừa rồi bọn họ chỉ lo làm sao trúng thầu thành công, cho nên vì quá hưng phấn mà quên cái vấn đề này.

Nếu Cao Phong không chi nổi bốn mươi nghìn tỷ đồng……

Không nghi ngờ gì từ hôm nay trở đi, cái tên Cao Vũ này khẳng định sẽ càng nổi tiếng.

Chỉ là danh tiếng đó không phải là danh tiếng tốt đẹp gì mà thôi!

Ở đây nhiều người như vậy, người nào không phải là đại nhân vật có mặt mũi ở Thủ Đô, người nào không phải là doanh nhân tỷ phú chứ.

Nếu Cao Phong hét giá bốn mươi nghìn tỷ đồng mà không chi nổi nhiều tiền như vậy, chẳng khác gì đang chơi những người có mặt ở đây bao gồm cả nhà họ Diệp một trận.

Đến lúc đó tiếng xấu đồn xa, Cao Phong không thể lăn lộn ở Thủ Đô nữa.

Chẳng phải dân gian có câu ‘chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu đã truyền đi vạn dặm’ sao!

“Ha ha, tôi chắc chắn bọn họ không bỏ ra được nhiều tiền như vậy.”

“Cho dù có cha gia tộc giúp anh ta đi chăng nữa, cũng không có cách nào góp đủ bốn mươi nghìn tỷ đồng nhanh như vậy, khà khà.”

“Chuyện này nhất định khiến cậu ta mất hết mặt mũi.” Phạm An Quốc chậm rãi đặt điện thoại di động xuống, cười lạnh một tiếng.

Đây chính là thủ đoạn quen thuộc của ông ta mượn đao giết người, căn bản không cần tự mình ra tay chỉ cần một ánh mắt một cái tin nhắn thôi là sẽ có vô số người thay ông ta làm việc.

Cao Phong còn dám uy hiếp mình nói đây chỉ là mới bắt đầu?

Vậy tao Phạm An Quốc sẽ chứng minh cho mày thấy rốt cuộc là ai thủ đoạn càng tàn nhẫn, ai mới là người thắng cuộc thật sự.

“Anh Phong, anh chắc là có thể xuất ra nhiều tiền như vậy.” Khổng Duệ Chí lải nhải một câu nhưng ngữ khí lại có chút không tự tin.

Cao Phong rảnh rỗi không chuyện gì làm cũng sẽ không mang theo bốn mươi nghìn tỷ đồng để trong người đúng không?

Mà người trong cha gia tộc bọn họ cũng không có ai tin.

Dù cộng gia tài của bản thân Cao Phong và người nhà thật sự có vài chục tỷ đi chăng nữa thì có thể thế nào?

Những người có mặt ở đây ai chẳng ví như doanh nhân ở Thủ Đô, bọn họ và người nhà của bọn họ cộng lại cũng phải hơn chục nghìn tỷ đồng.

Nhưng đại đa số của cải đều ở trên mặt thực thể sản nghiệp, muốn chuyển thành tiền mặt chuyện này gần như không có khả năng.

Cho nên dù Cao Phong có mấy chục nghìn tỷ đồng sản nghiệp đi chăng nữa, muốn lấy ra bốn mươi nghìn tỷ đồng tiền mặt tiến hành giao dịch ngay tại chỗ, chỉ sợ chuyện này còn khó hơn lên trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK