Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3356

Câu nói này đã bộc lộ được rõ tầm quan trọng của gia đình.

Nhưng còn có một con nữa, không có một người thì gia đình ở đâu ra?

Đối với những lời này, Cao Phong cũng đồng ý giống như vậy.

Đời trước đã phải hy sinh biết bao nhiêu xương máu và nhiệt huyết mới có thể đổi lấy được cuộc sống bình yên, hạnh phúc cho con cháu đời sau.

Chỉ có Việt Nam càng ngày càng trở nên lớn mạnh, Kim Tuyết Mai mới có thể được hạnh phúc, thế hệ sau của họ cũng sẽ được hưởng một nền giáo dục tốt hơn.

Cho nên, nếu như có ai đó muốn phá hoại cuộc sống hạnh phúc ấy thì Cao Phong chính là người đầu tiên không cho phép.

“Phù.”

Cao Phong thở hắt ra, trong lòng cực kỳ rối ren.

Trước kia, mỗi lần anh không suy nghĩ thông suốt đều tìm đến Lâm Vạn Quân để trò chuyện.

Lúc này, Cao Phong lại nhớ đến Lâm Vạn Quân.

Cuối cùng là đi hay là không đi.

Cao Phong muốn nghe thử suy nghĩ của Lâm Vạn Quân.

Bởi vì trong lòng Cao Phong hiểu rõ Lâm Vạn Quân sẽ không bao giờ hại anh.

“Được, bất kể anh đi hay là không đi, thì em đều mong rằng anh sẽ không giấu em nữa.”

“Em biết rất nhiều chuyện anh không nói cho em biết là vì không muốn khiến em lo lắng.”

“Nhưng nếu anh không nói cho em biết thì em không thể khống chế nổi việc sẽ suy đoán lung tung. Như vậy thì em sẽ chỉ càng lo lắng hơn mà thôi.”

Kim Tuyết Mai vươn khuôn mặt nhỏ nhắn của mình qua bên anh, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên khuôn mặt đang nghiêng của Cao Phong.

“Được! Bất kể anh có đi hay không, anh đều sẽ thành thật báo cáo với em.”

Cao Phong cũng nặng nề gật đầu đồng ý.

Sau đó, hai người vừa nói chuyện, Cao Phong vừa đút thức ăn cho Kim Tuyết Mai.

“Hơi bị nguội mất rồi. Anh đi hâm nóng lại cho em.”

Cao Phong đứng dậy, đi về phía lò vi sóng.

“Em không ăn nữa đâu. Em no rồi. Bé con cũng no rồi.”

Kim Tuyết Mai vỗ nhẹ lên chỗ chiếc bụng nhỏ, vừa cười vừa nói.

“No thật rồi sao?” Cao Phong nhíu mày hỏi lại.

“Em no thật rồi, không tin thì anh xoa thử xem.”

Kim Tuyết Mai ngồi trên salon, nhìn chằm chằm vào chiếc bụng.

Cao Phong không nói thêm lời nào, đặt luôn đĩa thức ăn xuống, sau đó ngồi xuống bên cạnh cô, nghiêm túc vươn bàn tay tới.

“Mà nói chứ, tuy là em cũng đã mang thai gần bốn tháng, nhưng bụng cũng không nên to thế này nhỉ?”

Cao Phong đưa tay ra xoa xoa rồi lập tức đưa ra câu hỏi trong lòng.

“Hả?”

Phản ứng đầu tiên của Kim Tuyết Mai ngẩn người, sau đó cô lại vô cùng nhạy cảm nói: “Anh còn từng sờ qua bụng khi mang thai của người phụ nữ khác, có phải không?”

Khoảnh khắc này, giác quan thứ sáu của người phụ nữ của Kim Tuyết Mai lập tức phát huy đến cực điểm.

“A, anh không có…”

Cao Phong nghe thấy cô nói vậy thì lập tức sững người.

“Không có? Nếu như không có thì sao anh lại biết của em to hơn?”

“Nếu như anh không so sánh thì sao lại biết được những điều này?”

“Được lắm! Có phải anh ở sau lưng em đã quen với người phụ nữ khác ở bên ngoài rồi không? Nói không chừng còn đã có con riêng rồi?”

Lúc này, Kim Tuyết Mai lập tức mang theo dáng vẻ của một người phụ nữ đanh đá, một tay chống eo, dùng ánh mắt soi xét nhìn Cao Phong.

Cao Phong nhìn thấy bộ dạng này của Kim Tuyết Mai thì đúng là khóc không được mà cười cũng không xong tại chỗ.

“Được rồi, được rồi. Em không đóng được vai người vợ quản chặt, càng không đóng được vai người phụ nữ đanh đá đâu. Em hoàn toàn không diễn ra được đúng hiệu quả vai diễn đó. “ Cao Phong cười đến khó thở.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK