Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2446

Lâm Chí Linh đứng trên sân khấu, mỉm cười xinh đẹp, hưởng thụ cảm giác được mọi người vây quanh.

“Xin cảm ơn sự yêu thích của mọi người, ngày hôm nay Chí Linh đến đây vì mọi người thể hiện một bài “Câu chuyện của thành phố nhỏ”.” Lâm Chí Linh nhẹ nhàng lên tiếng, khiến mọi người hoan hô mãnh liệt.

Lâm Chí Linh chậm rãi mở miệng hát, toàn hiện trường đều văng vẳng tiếng ca vui tươi của cô ấy.

Khiến người ta say mê, lưu luyến quên lối về.

“Hát không tệ, giọng hát cũng có kỹ thuật cơ bản, quãng giọng vô cùng ưu tú.” Cao Phong hững hờ bình phẩm một câu.

“Anh Phong à, giọng hát hay thế này, chẳng lẽ anh không muốn nghe thử giọng của cô ấy trên giường sẽ thế nào sao?” Lê Tiểu Quyền cười ha ha, cố ý đùa giỡn với Cao Phong.

“Lại không biết lớn nhỏ rồi, tôi đạp anh một cái bây giờ.” Cao Phong cau mày, mắng Lê Tiểu Quyền.

“Ha ha, anh Phong thật cố chấp mà, đều là đàn ông với nhau, anh cứ thả lỏng đi, làm gì phải giả bộ như Liễu Hạ Huệ!” Lê Tiểu Quyền dường như còn chưa nhận ra nguy hiểm đang đến gần.

Anh ta vừa nói dứt câu đã bị Cao Phong đạp cho một phát vào lưng.

“Ôi, anh Phong, tôi sai rồi, bây giờ tôi sẽ cút luôn đây, lượn ngay và luôn.”

Lê Tiểu Quyền hi hi ha ha vội vàng chạy ra ngoài.

Cao Phong khẽ lắc đầu, Lê Tiểu Quyền và Thương Hồng Thành là phú nhị đại nổi danh ở thủ đô, cuộc sống trước kia nhất định là ăn chơi trác táng, xa hoa trụy lạc.

Có khi bây giờ vẫn vậy.

Nhưng mà mấy chuyện này thì Cao Phong đương nhiên sẽ không quản họ.

Dù bọn họ gọi Cao Phong là anh, Cao Phong cũng sẽ không can thiệp vào cuộc sống riêng tư của họ.

Vì vậy, chuyện mà Cao Phong cảm thấy vô cùng hoang đường vô lý thì bọn họ chỉ coi là chuyện thường ngày mà thôi.

Sự náo nhiệt bên dưới vẫn tiếp diễn, sau khi Lâm Chí Linh hát hai bài thì bầu không khí càng trở nên sôi động hơn.

“Mau đến đây, cô Chí Linh, tôi xin cắt ngang một chút, bây giờ chúng ta nghỉ ngơi ngay tại sân khấu một lát, cô giúp tôi thực hiện một hoạt động này nhé.”

“Anh Phong, anh mau xuống đây đi!”

Lê Tiểu Quyền ngẩng lên gọi Cao Phong, Cao Phong không biết làm sao, vốn dĩ không muốn xuống nhưng bây giờ không thể phá vỡ vui vẻ của mọi người được nên đành đáp lại một tiếng rồi chuẩn bị đi xuống.

“Vậy còn tôi thì sao?” Lâm Chí Linh dừng một chút, sau đó cười hỏi.

“Nếu anh còn không chịu đi, đợi lát nữa tôi sẽ cùng anh Phong rút thăm trúng thưởng.” Lê Tiểu Quyền xua tay nói.

Lâm Chí Linh suy nghĩ một chút, rốt cuộc cũng không phản đối, cầm microphone, chắp tay trước mặt, đứng qua một bên.

“Bây giờ tất cả mọi người hãy quét mã QR này, và vào đăng nhập, sau đó đợi anh Vương Đức Thắng đến, rút thăm trúng thưởng tại chỗ, rồi cho người may mắn bao lì xì đỏ!”

“Anh Vương Đức Thắng mới đầu muốn đứng trên cao tung lì xì đỏ để mọi người bắt lấy, nhưng nghĩ lại, vì sự an toàn của mọi người nên đã không làm như vậy.”

“Tôi nhớ rõ lần trước trong thành phố có một trung tâm mua sắm có hoạt động phát trứng chim rất sôi động, hai người già đã không may bị thương phải đưa đi bệnh viện, hôm nay chính là lì xì tiền mặt, mọi người còn kích động hơn thế rất nhiều.” Lê Tiểu Quyền vừa cười vừa giải thích với mọi người.

Mọi người ai lấy đều cười trừ, cũng tỏ vẻ như đã thấu hiểu, sau đó tất cả đều cầm lấy điện thoại di động , bắt đầu quét mã QR.

Rất nhanh, Cao phong bước lên sân khấu.

“Nào, để tôi giới thiệu một chút, đây là anh Cao Vũ, ông chủ khu kinh doanh Kiên Thành.”

“Đây là Lâm Chí Linh, đạo diễn mới nổi tiếng trong thành phố này.”

Lê Tiểu Quyền không nói hai lời, trực tiếp giới thiệu hai người.

Lâm Chí Linh vừa rồi khi ở dưới khán đài, liền nhìn thấy dáng vẻ của Cao Phong, hiện tại tiếp xúc gần gũi, đầu tiên là cảm thấy sửng sốt, sau đó hai tai đều đỏ ửng lên.

Cô ta là một đại minh tinh được yêu thích, cho dù có đứng trước mặt mấy triệu khán giả để biểu diễn cũng không có một chút ngượng ngùng nào.

Nhưng khi đối mặt với một người đàn ông mặc một bộ tây trang màu trắng cùng khí chất ngút trời như Cao Phong, trong lòng cô ta không khỏi có chút xao xuyến.

Cao Phong nhìn Lâm Chí Linh đang đi đến gần, cũng có chút kinh ngạc.

Khí chất thanh tao, làn da căng bóng, trắng nõn như da em bé, quả thật là mỹ nhân hiếm có.

Cao Phong cùng Lâm Chí Linh bắt tay một cái, sau đó liền buông ra rồi rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK