Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4641

“Đám cháu chắt kia, chờ chết đi!”

Một tên đàn em, bên cạnh thanh niên hừ lạnh một tiếng nói.

“Bang! Đập!”

“Ào ào!”

Đúng lúc này, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một tiếng nổ vang.

“Mẹ nó! m thanh gì đấy?”

Mọi người đều sửng sốt, sau đó nhìn về phía âm thanh truyền đến.

“Làm sao cảm giác như cửa bị người ta đạp đổ nhỉ?”

Thanh niên khẽ nhíu mày, lẩm bẩm một câu.

“Đám con cháu của khu Đông, ông Hạo của chúng mày đã trở về đây!”

“Hiện tại, đều là quỳ xuống cho tao!”

“Tao chính là ông của chúng mày!”

Long Tuấn Hạo một mình đi trước, hai tay đút túi quần, cất bước đi vào khu Đông.

Tất cả mọi người trong phòng giám sát khu Đông đột nhiên rơi vào ngơ ngác.

Long Tuấn Hạo còn dám trở về?

Anh ta thân là người của khu Đông, lại hợp tác với người khu Nam, đánh người ở khu Đông, anh ta còn có lá gan trở về?

“Không nghĩ rằng mày còn dám trở về.”

“Vậy hôm nay, tao sẽ không đánh chết mày!”

“Nhưng mà, tao chắc chắn sẽ cắt đứt hai tay hai chân của mày!”

Tên võ giả trẻ tuổi lúc này đứng lên, sắc mặt không tốt nhìn Long Tuấn Hạo.

Đồng thời, trong lòng hắn cười lạnh không thôi.

Lúc Long Tuấn Hạo ở trong phòng ăn, quả thật có người giúp hắn.

Nhưng cuối cùng anh ta vẫn là người của khu Đông, cuối cùng vẫn phải trở về khu Đông.

Người ở khu Nam dù trâu bò, còn có thể đuổi theo khu Đông để giúp anh ta hay sao?

Loại chuyện này, tuyệt đối không có khả năng.

Cho nên, trong lòng của võ giả trẻ tuổi này lúc này tràn đầy cười lạnh và khinh thường.

Hôm nay hắn bị đánh, đều phải để Long Tuấn Hạo trả nợ gấp mười lần trăm lần.

“Mẹ nó, mày là cái gì, cũng dám cắt đứt chân của ông đây?”

“Lúc ở trước mặt Anh Phong, mẹ nó sao lại không trâu bò như vậy?”

Long Tuấn Hạo đứng ở đó, khuôn mặt nở cười lạnh nhìn võ giả trẻ tuổi này.

“Con mẹ nó nói nhảm! Tao chẳng qua bị hắn đánh trở tay không kịp mà thôi.”

“Mày bảo thằng đó đánh với tao một lần nữa, xem tao có đánh chết nó hay không!”

Thanh niên sắc mặt đỏ bừng, nhưng vẫn cắn răng nói.

“Đúng vậy! Đại ca tao chính là bị người kia đánh lén, bằng không đại ca sẽ thua chắc?”

“Những tên rác rưởi ở khu Nam, là bởi vì chúng ta không muốn để ý tới bọn chúng mà thôi.”

“Ngược lại Long Tuấn Hạo mày, vậy mà còn có lá gan trở về?”

“Mày thật đúng là không sợ chết?”

Vô số phạm nhân ở khu Đông đều cười lạnh liên tục với Long Tuấn Hạo.

“Ông đây không chỉ về, ông đây còn mang theo đại ca tao đi cùng.”

Long Tuấn Hạo cười lạnh một tiếng, nhìn mọi người nói.

Lời này nói ra, bất kể là võ giả thanh niên, hay là các phạm nhân khác trong phòng giam đều nhịn không được sửng sốt.

Càng có rất nhiều người, theo bản năng rụt cổ lại.

Đại ca của Long Tuấn Hạo, sát thần tên Cao Phong kia, cũng tới??

“Cái này…”

Rất nhiều người lúc trước ngoài miệng kêu gào rất tàn nhẫn, hiện giờ nghe thấy Cap Phong tới, lúc này thành thành thật thật ngậm miệng lại.

“Mày giả vờ cái gì?”

Vài giây sau, thanh niên cười lạnh một tiếng.

Tù nhân ở khu Đông và khu Nam tuyệt đối không thể tùy tiện đổi phòng giam.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK