Cao Phong trực tiếp xua tay, nói: "Chuyện này không cần phải thảo luận" "Phanh!"
Kiều Thu Vân đứng ở phía sau cánh cửa liên tục nghe trộm cuộc đối thoại của hai người, nghe vậy bà ấy kéo cửa phòng ra, trực tiếp vọt vào bên trong phòng khách. "Cao Phong, ý của cậu là gì vậy? Cậu lấy chuyện này để đe dọa tôi sao?" Kiều Thu Vân chỉ vào Cao Phong rồi hồi to.
Cao Phong đối với sự xuất hiện của Kiều Thu Vân đều không cảm thấy ngoài ý muốn một chút nào, anh nhàn nhạt nói: "Ý của tôi chính là như vậy! Biệt thự thuộc về tôi, dọn đến chỗ bên kia, nhất định phải để tôi quyết định"
Giọng điệu của anh kiên định, không thể nghi ngờ. "Cậu!" Nhận thấy thái độ của Cao Phong cứng rắn như thế, Kiều Thu Vân nghiến răng nghiến lợi.
Trong khoảng thời gian này, thái độ của Cao Phong càng ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn, trong lòng của Kiều
Thu Vân phải nén rất nhiều lửa giận. "Cậu nói để cho cậu quyết định à? Tôi vẫn còn chưa chết, trong cái nhà này người quyết định chính là tôi!" Kiều Thu Vân rống lên một tiếng. "Vậy thì bà tự đi mua biệt thự đi." Cao Phong cười một cách hài hước, không nể mặt bà ấy một chút nào. "Cậu! Cậu, cậu, cậu..." Cả người của Kiều Thu Vân run lên, bà tay chỉ vào Cao Phong khẽ run.
Kim Tuyết Mai không biết phải làm sao, giúp bên nào cũng không được, cô không thể làm gì khác hơn là im lặng không nói một lời. "Tôi cho cậu biết, Cao Phong, cậu đừng mơ tưởng được ở chung phòng với Tuyết Mai, cũng đừng mơ tưởng trở thành chủ nhân của cái nhà này!" "Chẳng qua ở trong căn biệt thự này, tôi không quyết định được!" Kiều Thu Vân xoay người một cách tức giận, bay thẳng đến trong phòng. "Mẹ, không phải mẹ đã nói xong với bạn bè và người thân rồi sao?" Kim Tuyết Mai hô một tiếng.
Kiều Thu Vân nghe vậy thì sửng sốt, trong nháy mắt bà ấy dừng bước, nội tâm của bà ấy vô cùng rầu rĩ. "Cùng lắm thì mẹ gọi điện thoại nói cho bọn họ biết là không đi, thế nào hả?" Kiều Thu Vân một tay chống nạnh, lạnh lùng nhìn thoảng qua Cao Phong.
Cao Phong ngồi ở trên ghế sa lon lẳng lặng nhìn điện thoại di động, căn bản không có ý định phản ứng bà ấy. "Từ mấy ngày trước, bà đã nói chuyện này với bạn bè và người thân, ngày nào bà cũng gửi ba lần cho vòng bạn bè, quá ồn ào, hiện tại người nào không biết nhà chúng ta chuyển sang một căn biệt thự lớn?" "Hiện tại bà lại gọi điện thoại để kêu bọn họ đừng đi, vậy thì bà tự gọi đi! Tôi không muốn trở thành trò cười cho mọi người đâu." Trong phòng truyền đến giọng nói ồm ồm của Kim Ngọc Hải.
Trong nháy mắt, Kiều Thu Vân quay đầu, gương mặt của bà ấy mang tức giận mà nhìn Kim Ngọc Hải. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!
Mà Kim Ngọc Hải căn bản không muốn tiếp tục nói chuyện, ông ấy trực tiếp đi vào trong toilet.
Kiều Thu Vân nghĩ, lúc này trong cái nhà này, bà ấy không có một sự giúp đỡ nào.
Điều này khiến cho bà ấy cảm giác vị trí của mình bị khiêu khích, nội tâm của bà ấy càng thêm tức giận.
Thế nhưng, mấy ngày nay, chuyện bà ấy chuyển nhà đã được mọi người xôn xao bàn tán, kêu bà ấy gọi điện để thông báo cho người thân và bạn bè về việc hủy bỏ lộ trình, loại chuyện như vậy nghĩ lại cũng rất xấu mặt. "Cao Phong! Tôi đồng ý với cậu, ngày mai chúng ta dọn nhà." Kiều Thu Vân im lặng cắn răng trong chốc lát, nhưng vẫn phải thỏa hiệp. "Được thôi." Cao Phong cũng không gật đầu nhìn lại.
Kim Tuyết Mai nhìn thấy một màn Kiều Thu Vân bị Cao Phong hạn chế này, nội tâm của cô có chút buồn cười, nhưng nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Kiều Thu Vân, cô vẫn phải nhịn cười.
Có điều, Kim Tuyết Mai vẫn âm thầm giơ một ngón tay cái cho Cao Phong.
Ngần ấy năm như vậy, bất kể ai trong hai chị em Kim Tuyết Mai, hay là Kim Ngọc Hải, ai cũng không dám chống đối Kiều Thu Vân.
Ở trong nhà bị Kiều Thu Vân độc tài, cả nhà đều phải nghe lời của bà ấy mà không được cãi lại.
Ngày hôm nay bà ấy lại bị Cao Phong hạn chế mà phải thay đổi ý kiến, điều này khiến cho Kim Tuyết Mai rất xúc động.
Ngày kế tiếp.
Khu biệt thự Phương Đông.
Hôm nay khu biệt thự Phương đông không giống với mọi khi.
Dù sao ở đây cũng là khu nhà giàu, mỗi người đều có thân phận và sự kiêu ngạo về bản thân, không nhiều chuyện giống như những người sống ở khu dân cư bình thường, cho nên bình thường bọn họ rất ít khi giao lưu với nhau.
Thế nhưng hôm nay, khu biệt thự Phương Đông cực kỳ ồn ào, trước nay chưa từng ồn ào như vậy.
Biệt thự ở trung tâm có giá trị hơn 200 tỷ, nó đang đón tiếp chủ nhân của nó.
Khi tin tức này truyền ra ngoài, tất cả các hộ gia đình ở khu biệt thự Phương Đông đều sôi nổi.
Bất kể là đại gia này hay thiếu gia kia, ở trước mặt vị đại gia vung tay ném hơn 200 tỷ để mua biệt thự, tất cả bọn họ đều là không thể sánh được.
Đồng thời nếu có thể kết bạn với một đại gia siêu cấp như vậy một phen, vậy thì tuyệt đối sẽ có lợi cho công ty của mình, có được sự hỗ trợ to lớn
Cho nên, rất nhiều hộ gia đình nhận được tin tức ở khu biệt thự Phương Đông, đều giống như con ruồi nghe thấy được vị ngọt, tụ tập cùng đi về hướng của căn biệt thự trung tâm.
Bọn họ đều muốn chào hỏi nhân vật thần bí này một chút để xem có thể kết thân với nhau được hay không, ít nhất họ cũng phải biết mặt nhau.
Lúc này ở trước cửa của căn biệt thự trung tâm, Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải mang vẻ mặt mỉm cười mà đứng đó, hai người đều trang điểm lộng lẫy.
Kim Ngọc Hải mặc một bộ âu phục thẳng thớm, thoạt nhìn giống như doanh nhân thành đạt của một công ty tư nhân. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Thậm chí, Kiều Thu Vân còn tìm trang phục của dịp họp mặt hằng năm của xí nghiệp Kim Thiên để mặc vào.
Mà trên người của bà ấy còn mang rất nhiều trang sức cao cấp mà trước kia Cao Phong mua được, thoạt nhìn trang điểm xinh đẹp khỏi phải chê.
Về phần Cao Phong và Kim Tuyết Mai, lúc này bọn họ còn đang vội cái gì đó ở bên trong biệt thự, điều quan trọng là Cao Phong muốn dắt Kim Tuyết Mai đi tham quan nhà mới.
Bởi vì đây cũng là lần đầu tiên mà anh tới nơi này.
Bọn họ đã chào hỏi bảo vệ cửa rồi, chỉ cần khách nói họ là người thân và bạn bè đến dự tiệc tân gia của nhà họ Kim, bảo vệ sẽ cho phép bọn họ đi vào.
Đồng thời, sẽ có nhân viên an ninh đặc biệt chịu trách nhiệm hộ tống những người này về biệt thự trung tâm. Người thân và bạn tốt của Kiều Thu Vân cũng đồng ý lời mời đến đây. Rất nhanh, những người thân và bạn tốt này tụ tập đến khu biệt thự trung tâm. "Trời ạ, Thu Vân, tôi không nằm mơ có phải không? Đây là nhà của cô à?" "Trời ơi, lúc đầu tôi còn tưởng rằng nhà của Thu Vân chỉ là đổi thành một căn nhà rộng hơn 100 mét vuông, không nghĩ cô lại thay đổi thành một căn biệt thự?" "Còn là khu biệt thự Phương Đông, trời ạ, bộ các cô trúng số à? Mà trúng số cũng không nhiều tiền như vậy phải không?"
Những người thân và bạn bè mà Kiều Thu Vân mời tới, bọn họ nhìn trân trân không nói nên lời vì kinh ngạc và hỗ lên một tiếng.
Nhìn lại chỗ đậu xe bên cạnh cửa chính của căn biệt thự, chiếc Bentley số lượng giới hạn với giá cả xa xỉ khiến cho người khác chú ý, mọi người không ngừng kinh hãi.
Đó là bởi vì chiếc Rolls-Royce Phantom của Cao Phong đang được sửa chữa, bằng không Kiều Thu Vân nhất định cũng phải khoe ra.
Đối mặt lời nịnh hót của mọi người, Kiều Thu Vân đương nhiên là cười cười toe toét, giả vờ tùy ý xua tay nói không có gì.
Thế nhưng vẻ hãnh diện trên mặt của bà ấy không hề giảm một chút nào. "Trời ạ, không phải Tuyết Mai đang là chủ tịch của xí nghiệp Kim Thiên hay sao? Dù sao cũng nên đổi một căn nhà, các người nói có đúng không?" Kiều Thu Vân nói mà không có bất kỳ rào cản nào.
Lời này nếu như bị đám người của Kim Nhạc Sơn nghe được, tất nhiên sẽ mang đến phiền phức rất lớn cho Kim Tuyết Mai. Có điều, ngày hôm nay Kiều Thu Vân căn bản không có mời người của nhà họ Kim, cho nên bà ấy cũng không coi ai ra gì. "Thu Vân, cô nói biệt thự này là do Tuyết Mai mua à?
Con bé lợi hại như vậy sao?" "Tuyết Mai đã học giỏi từ nhỏ, khi đó tôi đã nói, đứa bé này khi trưởng thành nhất định triển vọng!" "Trời ạ, thật đáng tiếc lại gả cho một tên rác rưởi vô dụng, bằng không thành tựu hiện tại của Tuyết Mai nhất định càng cao hơn nữa!"
Kiều Thu Vân kiêu ngạo nói: "Đó là đương nhiên, biệt thự này là do Tuyết Mai mua."