Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3427

Tám giờ sáu, một chiếc du thuyền khổng lồ rẽ gió vượt sóng tiến về phía đảo trung tâm. Cao Phong và Kim Tuyết Mai đứng trên boong tàu, còn đám Liễu Tông Trạch thì đứng ngay đằng sau, tổng cộng năm mươi người.

“Mau chuẩn bị, cậu Phong về rồi!” Có người hô lên, người trên đảo trung tâm lập tức bắt đầu hành động.

Hơn một ngàn người hầu đồng loạt đứng hai bên, im lặng chờ đợi. Hai mươi ngàn binh sĩ Phong Hạo cũng đứng ven đảo, kích động ngóng trông. Lâm Vạn Quân mặc trang phục chính thức, tóc chải chuốt kỹ càng đứng ngay đằng trước.

Du thuyền khổng lồ dần dần giảm tốc độ, sau đó dừng lại bên bờ. Khuôn mặt của đám người Cao Phong trên boong tàu cũng xuất hiện trước mặt mọi người. Mỏ neo bị thả xuống biển, cố định du thuyền.

“Bùm!”

“Bùm chíu!”

Trên bốn hòn đảo chung quanh đảo trung tâm đồng thời đốt pháo. Dựa theo yêu cầu của Cao Phong, không cần tổ chức lễ cưới, nhưng pháo mừng thì đương nhiên phải đốt. Đám Cao Phong đứng trên boong tàu nhìn sương khói chung quanh đảo, trên mặt cũng tràn đầy nụ cười, ngay cả tâm trạng khẩn trương của Kim Tuyết Mai cũng nhẹ nhõm hơn nhiều.

“Bùm!”

“Bụp!”

Pháo hoa liên tục nổ trên bầu trời. Pháo đỏ nổ lạch tạch văng tung tóe khắp nơi. Khói trắng bốc lên từ pháo đốt giống như một đốm lửa, dần dần khuếch tán ra ngoài, giống như sương mù bao phủ chung quanh hòn đảo.

“Lâm Vạn Quân cùng nam nữ già trẻ nhà họ Cao, tổng cộng một ngàn lẻ bảy mươi sáu người, cung nghênh gia chủ, cung nghênh phu nhân!” Lâm Vạn Quân cất bước tiến lên, cúi đầu chín mươi độ trước mặt nhóm Cao Phong.

“Cung nghênh gia chủ, cung nghênh phu nhân!” Hơn một ngàn người hầu đều cúi đầu cung kính chào hỏi. Toàn bộ đảo nhà họ Cao chỉ có một giọng nói, mọi người đều coi Cao Phong là gia chủ.

“Chúng tôi cũng chào mừng anh Phong, chào mừng chị Tuyết Mai!”

“Chào mừng anh Phong, chào mừng chị Tuyết Mai!”

Hai mươi ngàn binh sĩ Phong Hạo đồng thanh hò hét, tiếng kêu như tiếng sấm vang vọng chân trời. Dường như ngay cả tầng mây mỏng cũng bị đánh tan một chút.

Cao Phong mỉm cười, một tay kéo Kim Tuyết Mai, một tay đè xuống trong không trung. Tất cả mọi người đều ngậm miệng, chờ Cao Phong lên tiếng.

“Đừng khách sáo như thế. Để tôi giới thiệu cho mọi người, cô ấy tên là Kim Tuyết Mai, là vợ của Cao Phong tôi đây, người con gái tôi yêu nhất trên đời này.” Cao Phong nắm tay Kim Tuyết Mai kéo cô lên trước, giới thiệu với mọi người.

Người nhà họ Cao đều đứng dậy nhìn về phía Kim Tuyết Mai, ánh mắt tràn đầy kinh diễm.

Thực tế trong số các người hầu, có không ít cô gái tuổi ngang bằng với Kim Tuyết Mai, diện mạo của họ đương nhiên cũng không kém. Nhưng trước mặt Kim Tuyết Mai lại giống như ngôi sao gặp mặt trời, bị che lấp không còn chút ánh sáng. Mặc dù Kim Tuyết Mai đang mang thai, nhưng chỉ có phần bụng to ra, những chỗ khác vẫn giữ tỷ lệ hoàn hảo, quả thực là khiến vô số người phụ nữ hâm mộ. Cả dung nhan nghiêng nước nghiêng thành của Kim Tuyết Mai.

Bởi vì đang mang thai nên Kim Tuyết Mai rất ít dùng mỹ phẩm, ngay cả mỹ phẩm chuyên dụng cho thai phụ, cô cũng hầu như không cần dùng tới. Bây giờ khuôn mặt cô hoàn toàn là mặt mộc, nhưng vẫn sạch sẽ không tì vết. Cho người ta cảm xúc vô cùng trong sáng tinh khôi, giống như hoa sen gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, siêu phàm thoát tục, tự hình thành từ trường riêng biệt. Ít nhất nhìn từ ngoại hình khí chất, Kim Tuyết Mai hoàn toàn xứng đáng trở thành phu nhân của gia chủ nhà họ Cao.

Lâm Thục Lan mở to mắt nhìn Kim Tuyết Mai đứng bên cạnh Cao Phong. Cô gái xinh đẹp này khiến bà vô cùng hài lòng.

“Cô ấy… Chính là con dâu của mình sao?” Lâm Thục Lan đứng từ xa nhìn Kim Tuyết Mai, không nhịn được thì thào, ánh mắt tràn đầy kích động. Tuy nhiên bà chỉ kích động mấy giây rồi cúi đầu. Bà nhớ tới chuyện Lâm Vạn Quân muốn ngả bài với Cao Phong. Một khi đã ngả bài, bà không có tư cách hy vọng xa vời quá nhiều.

“Có điều ngả bài cũng tốt, ít nhất có thể cho Kình Thiên hiểu được một vài chuyện. Có lẽ thật sự nói thẳng thì thằng bé sẽ thoải mái hơn một chút.” Lâm Thục Lan tự nhủ, cúi đầu nhìn chân mình, lòng tràn đầy cảm xúc phức tạp.

Thấy vô số ánh mắt đồng thời nhìn mình chăm chú, Kim Tuyết Mai không khỏi đỏ mặt. Nhưng để không làm mất mặt Cao Phong, cô vẫn ép mình nở nụ cười, đối diện với những ánh mắt ấy. Đồng thời trong lòng cô cũng rất cảm động, có cô gái nào không muốn chồng mình giới thiệu mình với mọi người đâu? Cao Phong vẫn luôn tự hào giới thiệu Kim Tuyết Mai cho tất cả bạn bè của mình, nói với họ rằng Kim Tuyết Mai là vợ mình, không hề che giấu.

“Tuyết Mai, chúng ta xuống nhé?” Cao Phong nắm tay Kim Tuyết Mai, cười hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK