Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1884

“Chị Tuyết Mai có phải đang mang thai em bé không? Đương nhiên chị ấy không thể mặc quần áo quá chật được, nên chúng em đề nghị ban đêm chị ấy không nên mặc đồ ngủ đi ngủ mà.” Cao Tử Hàn giải thích một câu.

“Nhưng tại sao mấy em lại vào gian phòng của Kim Tuyết Mai vậy, còn mặc ít như vậy nữa…” Cao Phong có chút đau đầu.

“Bởi vì chị Tuyết Mai ở một mình quá cô đơn nha, cho nên chúng em liền đến đây ở cùng. Về phần mặc ít, dù sao chúng em cũng là nữ sinh mà, coi như không mặc gì cũng không có sao đi?” Lời nói của Cao Từ Hàn còn rất có đạo lý, khiến cho Cao Phong á khẩu không trả lời được.

“Tốt, tốt, tốt, các em nói rất đúng, các em nói cái gì đều đúng hết.”Cao Phong không thể không đầu hàng.

Có ba cô gái bày ra như thế, không biết là nên mừng hay nên lo nữa.

“Trời ơi, em cũng không biết trước đây anh họ lại có thể sắc như vậy nha, ngay cả hai chúng em cũng không buông tha nha!” Cao Từ Hàn một bên vừa nói, một bên thân thể lại rụt vào bên trong cái chăn.

Trong nháy mắt Cao Phong đen mặt, dùng ánh mắt uy hiếp Cao Từ Hàm một chút.

“Được rồi, được rồi, đừng nói nữa, Cao Phong anh ở bên đó thế nào rồi?” Cuối cùng vẫn là Kim Tuyết Mai ra mặt dàn xếp cho Cao Phong.

Bây giờ vấn đề đã đến nước này rồi, cô có thể có biện pháp nào nữa?

Nhìn thì cũng đã nhìn rồi, cũng không thể đem tròng mắt của Cao Phong móc ra đi?

“Tốt lắm, đều rất tốt…”

Cao Phong ho một tiếng, sau đó cùng ba cô gái trò chuyện, hỏi thăm tình hình của hai bên như thế nào.

….

Một bên khác, trong một bệnh viện hạng ba ở nội thành Hà Nội.

Lê Tiểu Quyền cùng với Thương Tuấn Hồng đang để bác sĩ xử lí vết thương trên khuôn mặt đã bị Cao Phong đánh đến sưng tấy, sắc mặt cả hai đều cực kỳ khó coi.

Đăc biệt là Thương Tuấn Hồng, trong mắt anh ta còn phát ra vẻ âm trầm, lạnh lẽo, phảng phất có thể ăn tươi nuốt sống người ta.

Bác sĩ cũng biết hai cậu ấm này đều không phải dạng người dễ chọc, cho nên toàn bộ hành trình đều tỉ mỉ, bôi thuốc cẩn thận, ngay sau khi bôi xong liền vội vàng đi ra ngoài.

“Cậu chủ Tuấn Hồng, phía chúng ta bên kia đã ra tay rồi, chúng ta sẽ để cho Khổng Duệ Chí kia hối hận cũng không kịp!”

“Ông ta còn dám làm chỗ dựa cho Cao Vũ, lần này tôi liền để cho ông ta cũng khó có thể đảm bảo được chính mình đi!” Lê Tiểu Quyền nghiến răng nghiến lợi nói.

“Hừ! Không phải Cao Vũ liền ỷ vào có chỗ dựa là Khổng Duệ Chí hay sao? Không có Khổng Duệ Chí, để xem anh ta ở nội thành Hà Nội này đến cái rắm cũng không tính!”

“Còn chưa có điều tra rõ ràng đại hội đổ thạch bên kia sao, tại sao Cao Vũ lại được quản lí Trương đối xử khách khí như vậy?” Thương Tuấn Hồng hừ lạnh một tiếng.

“Tôi đã điều tra rõ ràng, đại hội đổ thạch lần này có người tổ chức đứng sau, đó là hiệp hội đồ cổ thành phố Biển Đông.”

“Vậy mà Cao Vũ hóa ra lại là thành viên của hiệp hội đồ cổ thành phố Biển Đông, cho nên quản lí Trương bên kia mới cho anh ta một chút mặt mũi.” Lê Tiểu Quyền nhanh chóng giải thích một phen.

“Hừ! Cũng chỉ là một cái hiệp hội đồ cổ thì tính là cái gì? Thành viên thì càng không đáng để nhắc đến.” Thương Tuấn Hồng càng nghĩ trong lòng lại càng không can tâm.

Chưa kể là làm mất đi viên phỉ thúy Long Thạch chủng thì không nói, lại còn bị người ta đánh cho một trận, quả thực là quá mất mặt, ném sang nhà bà ngoại thì xấu hổ lắm.

“Cậu chủ Hồng, nghe nói thực lực của hiệp hội đồ cổ thành phố Biển Đông này vẫn rất là mạnh.” Lê Tiểu Quyền nhẹ giọng nói.

“Rất mạnh sao? Ở nội thành Hà Nội này, chỉ có bảy dòng họ lớn mạnh nhất, tất cả các thế lực khác đều phải đứng sang bên cạnh.”

“Ngoại trừ ba dòng họ lớn cùng với dòng họ Gia Cát, tôi- cậu chủ Hồng còn biết sợ ai?” Thương Tuấn Hồng càng nghĩ lại càng sinh khí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK