Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4386

Nếu lần này trợ lý Trương thương lượng với thái độ tốt đẹp thì tất nhiên Cao Phong cũng sẽ không giơ tay đánh khuôn mặt tươi cười, nhưng mà thái độ của anh ta thực sự làm cho Cao Phong không thích: “Đi thôi! Trở về Nam Cương!” Lúc này Cao Phong khoát tay ra hiện với mọi người sau lưng mình. Mấy trăm ngàn người quyết định rời đi mà không có một chút do dự. Thậm chí có một tên đàn ông còn giơ tay đẩy trợ lý Trương một cái, cho dù ở biên giới thì địa vị của trợ lý Trương thật sự không thấp, nhưng mà nơi này là Tây Vực, ở trước mặt chiến sĩ của khối tập đoàn Phong Hạo thì anh ta cũng không có bất kỳ mặt mũi nào.

“Cao Phong! Anh đợi chút đã! Anh nghe tôi nói này, trước hết hãy nghe tôi nói.” Lần này trợ lý Trương hoàn toàn luống cuống, tiến lên một bước kéo cánh tay Cao Phong lại, trên mặt lại cũng không còn nửa điểm kiêu ngạo. Cao Phong bị trợ lý Trương nắm lấy cánh tay nhưng anh vẫn không quay đầu lại, chẳng qua chỉ hừ lạnh một tiếng và dừng chân lại.

“Coi như tôi van xin anh đi! Tôi cầu xin anh đừng rút binh được không!” Trợ lý Trương cắn răng, sau một lát đột nhiên ngẩng đầu nhìn Cao Phong và nói.

Trong giọng nói thật sự đầu vẻ này nỉ. Lần này rốt cuộc trợ lý Trương đã cho thấy thái độ nghiêm chỉnh của mình, mà cuối cùng Cao Phong cũng chậm rãi xoay người và nhìn về phía trợ lý Trương. Không thể chối bỏ là mặc dù trợ lý Trương là người cay nghiệt vô tình, nhưng anh ta thật lòng quan tâm đến Việt Nam.

Giống như lúc này, ở biên giới anh ta vốn là người có địa vị cao, thật sự dưới một người trên vạn người nhưng bây giờ anh ta lại mở miệng cầu xin Cao Phong, thật ra đây cũng là một loại trả giá. Trên thực tế anh ta không có được chỗ tốt gì, anh ta làm tất cả những chuyện này cũng chỉ vì lo nghĩ cho Việt Nam mà thôi. Chỉ bằng một điểm này, Cao Phong nguyện ý cho anh ta một cơ hội.

“Anh cũng chỉ muốn nói với tôi những thứ này thôi sao?” Cao Phong chậm rãi xoay người, nhíu mày nhìn trợ lý Trương và nói.

“Không! Những chuyện mà lúc trước tôi đã đồng ý với anh, tôi sẽ dùng hết sức để hoàn thành. Hoặc có thể nói là anh có chuyện gì cần tôi làm thì cũng có thể nói ra. Nhưng Cao Phong này! Tôi vẫn phải tỏ rõ thái độ một chút, chúng ta như vậy không phải là đổi chác gì hết, mà là tôi thật sự coi các anh là những người có công lớn cho nên khen ngợi các anh.” Cho dù lúc này thái độ của trợ lý Trương đã hạ thấp nhưng mà có chút ranh giới cuối cùng vẫn là phải giữ vững. Cao Phong cũng không so đo những thứ này với anh ta.

Chỉ cần có thể đạt đến mục đích của mình là được, dùng cách nào để đạt được cũng chẳng có gì quan trọng: “Tôi hỏi lại anh một lần cuối cùng, rốt cuộc chuyện vợ của tôi bị bắt đi có liên quan gì anh không? Nếu như là do anh làm thì bây giờ anh lập tức giao người ra đây cho tôi, tôi đảm bảo sẽ không nhắc lại chuyện cũ, từ nay về sau, năm trăm ngàn chiến sĩ của khối tập đoàn Phong Hạo ở ba khu vực biên giới cũng có thể làm quân lính chi nhánh của Việt Nam. Chắc hẳn anh cũng biết tính tôi rồi đấy, Cao Phong tôi nói được là làm được!” Cao Phong nhìn trợ lý Trương, giọng nói vô cùng nghiêm túc.

“Cao Phong! Tôi cũng trịnh trọng trả lời anh, tôi có thể chắc chắn chuyện này không hề có một chút liên quan gì với tôi. Nếu như tôi phái người bắt Kim Tuyết Mai thì tôi sẽ không được chết yên lành!” Trợ lý Trương trợn to hai mắt, giơ bàn tay phải lên trời và thề độc ngay tại chỗ. Cao Phong không nói một lời, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào mắt của trợ lý Trương. Chỉ cần trợ lý Trương dám nói dối dù chỉ nửa chữ là Cao Phong có thể nhận ra một chút dấu vết từ trong ánh mắt của anh ta.

Nhưng mà cũng không có. Trong ánh mắt của trợ lý Trương chỉ có vẻ nghiêm túc và thẳng thắn làm người khác không nhìn ra bất cứ điều gì.

“Cao Phong! Tôi không biết là tại sao anh lại hiểu lầm tôi như vậy, nhưng tôi mời anh tỉnh táo lại một chút, hay suy nghĩ cho thật kỹ, sao tôi lại có thể làm ra những chuyện như vậy chứ? Toàn bộ Việt Nam có người nào không biết là Cao Phong anh coi Kim Tuyết Mai còn quan trọng hơn mạng sống của mình? Ai sẽ ngu ngốc phạm sai lầm như vậy? Nhà họ Đặng bắt Kim Tuyết Mai một lần nên bị anh giết cả nhà, ngay cả người giúp việc cũng không buông ta. Anh nói tôi nghe có ai còn dám làm như vậy?” Trợ lý Trương vô cùng chân thành nói những lời này giống như từng chữ từng câu đều chân thật. Bây giờ đúng là ở Việt Nam sẽ không có kẻ nào ngu ngốc dám tùy tiện xúc phạm vảy ngược của Cao Phong như vậy. Cho dù thật sự có một kẻ ngu như vậy thì cũng chưa chắc kẻ đó có năng lực bắt cóc Kim Tuyết Mai. Mà những kẻ có năng lực bắt Kim Tuyết Mai thì chắc chắn sẽ không làm như vậy. Đây coi như là tự đào mồ chôn mình. Cho nên trợ lý Trương nói vô cùng có lý.

“Được!” Chỉ chốc lát sau, Cao Phong chậm rãi thở ra một hơi. Đã như vậy thì Cao Phong bắt đầu nói đến điều kiện với trợ lý Trương: “Hãy nhớ lấy, tôi chỉ tạm thời bỏ đi sự nghi ngờ đối với anh, điều đó cũng không có nghĩa là chuyện này thật sự không liên quan gì đến anh.” Cao Phong nhìn trợ lý Trương thật kỹ, giọng nói trong trẻo lạnh lùng.

“Tôi biết. Tôi vẫn luôn tin tưởng rằng nếu muốn người ta không biết thì trừ khi mình không làm, trên thế giới này không có tường nào mà gió không lọt qua được. Sau này nếu như anh điều tra ra được là chuyện này thật sự có liên quan tới tôi, vậy Cao Phong anh cứ giết tôi bất cứ khi nào.” Hai mắt trợ lý Trương cũng nhìn Cao Phong một cách chăm chú, anh ta mở miệng cam kết một lần nữa.

Cao Phong nhẹ nhàng gật đầu rồi sau đó chậm rãi mở miệng: “Thứ nhất, tôi muốn Việt Nam ra tay hết sức, vận dụng lực lượng ở nước ngoài để giúp đỡ tôi tìm được vợ tôi.” Cao Phong nhàn nhạt mở miệng nói ra điều kiện thứ nhất của mình.

“Được! Chuyện này không thành vấn đề!” Trợ lý Trương lập tức gật đầu bằng lòng mà không có một chút chần chờ. Điều này cũng là chuyện mà bọn họ nên làm. Bỏ qua những chuyện khác không nói thì ít nhất trong quân đội, Cao Phong cũng có thân phận là một vị tướng ba sao. Vợ của anh bị người bắt đi như vậy thì chắc chắn phía trên sẽ không thể nào ngồi yên không để ý đến. Cho nên chắc chắn trợ lý Trương sẽ không từ chối yêu cầu này.

“Thứ hai, những chiến sĩ của khối tập đoàn Phong Hạo đang đứng sau lưng tôi, mà không chỉ những người này, tất cả anh em đứng sau lưng tôi bao gồm cả những người đang ở Nam Cương, Tây Vực, Cảnh Đông và cả đội Huyết Đao, nếu như bọn họ muốn gia nhập Quốc tịch Việt Nam, phát triển ở Việt Nam, anh phải tiếp nhận vô điều kiện. Tất nhiên là nếu như bọn họ xúc phạm luật pháp ở biên giới, vậy cũng xử tội như thường, đồng thời tôi cũng bằng lòng gánh vác một phần trách nhiệm thay họ.” Cao Phong nhìn trợ lý Trương và đưa ra yêu cầu thứ hai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK