Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2144

Phạm Thanh Nhiên do dự, rốt cuộc có nên kể ra chuyện sau đó Cao Phong đe dọa nhà họ Phạm hay không?

Nếu như kể ra mà Phạm An Quốc xem trọng thì là chuyện tốt.

Nhưng nếu như làm cho Phạm An Quốc tức giận thì lỗ nhiều hơn lãi.

Lúc này, Phạm Thanh Nhiên không hề nhận ra rằng trong thâm tâm, cô ta đang muốn ngăn chặn cuộc chiến này.

Từ tận đáy lòng, cô ta không muốn nhà họ Phạm và Cao Phong tiếp tục đối đầu nhau nữa.

“Chết cũng không chịu giao ra? Thế thì hãy để cho nó chết!

“Nó chết đi là chúng ta sẽ có cơ hội thôi! Điểm yếu là gì, đưa cho cha!” Phạm An Quốc cười khẩy, vẻ mặt khinh bỉ pha lẫn chút căm phẫn.

Đúng lúc này, chiếc điện thoại di động bên cạnh reo chuông.

Phạm An Quốc ngước mắt nhìn, thẳng tay tắt cuộc gọi.

“Ai thế hả cha?” Phạm Thanh Nhiên tò mò.

“Thằng vô dụng nhà họ Cao.” Phạm An Quốc phẩy tay, anh mắt lóe lên vẻ mất kiên nhẫn.

Vốn đã đang điên đầu mà nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng còn gây thêm rắc rối khiến Phạm An Quốc càng bực bội hơn.

Bên phía Phạm An Quốc vừa cúp máy thì bên kia lại gọi điện lại.

“Huh!”

Phạm An Quốc lại cúp máy, ông ta bây giờ không có tâm trạng để trả lời cuộc gọi của nhà họ Cao.

Tuy nhiên, người gọi điện lại cực kỳ bám riết không tha và lần thứ ba gọi điện đến.

Lần này, Phạm An Quốc đưa tay nhấc điện thoại lên.

“Cậu, vẫn chưa kết thúc sao?” Giọng điệu của Phạm An Quốc có chút không hài lòng nói.

Cao Anh Hạo sợ tới mức tinh thần chấn động, vội vàng cười nói: “Chú Quốc, chú đừng tức giận, cháu còn muốn hỏi chú về chuyện của Cao Vũ…”

“Hỏi đi.” Phạm An Quốc bật chế độ rảnh tay và nhân tiện đặt điện thoại di động trên mặt bàn.

“Khụ, chính là hai ngày nay Cao Vũ có làm chuyện gì ở thủ đô không? Có xuất đầu lộ diện không?”

“Còn nữa chú Quốc, cháu còn muốn hỏi thăm một người tên là Hoắc Võ Đống…”

Cao Anh Hạo cố gắng khống chế thái độ của mình, cẩn thận từng li từng tí hỏi vì sợ sẽ đụng vào xui xẻo của Phạm An Quốc.

“Không có.” Phạm An Quốc cau mày trả lời.

Tất nhiên nhà họ Phạm ông ta không thể điều tra chuyện của nhà họ Diệp.

Hoắc Võ Đống gì đó, ông ta cũng thực sự không biết rõ.

Ngón tay Phạm An Quốc gõ nhẹ vào mặt bàn, nói: “Cậu là người thông minh, tốt nhất là hãy thành thật chút.”

“Bên phía tôi nếu như không có chuyện gì thì bên phía cậu cũng sẽ không có chuyện gì cả.”

“Nhà họ Phạm tôi nếu như có xảy ra chuyện gì thì nhà họ Cao các người cũng sẽ thất bại thảm hại theo, cậu hiểu ý tôi chứ?” Phạm An Quốc nói đầy ẩn ý.

Nhà họ Phạm lúc này thực sự đã gặp một số khó khăn, nhưng Cao Anh Hạo có thể giúp đỡ gì sao, nói ra cũng giống như là nói vô ích.

Hơn nữa, Cao Anh Hạo này ở trong lòng Phạm An Quốc cũng không đáng để nhắc đến, càng sẽ không lãng phí nhiều thời gian với anh ta.

“Chú Quốc, cháu hiểu, cháu hiểu…”

Cao Anh Hạo còn muốn nói gì đó nhưng Phạm An Quốc bên này đã đưa tay cúp điện thoại, sau đó đưa hai tay xoa xoa thái dương, không thể chịu đựng được một cơn nhức đầu.

Ông ta thật sự không ngờ rằng Cao Phong lại khó đối phó đến như vậy.

Lần đầu tiên khi gặp mặt Cao Phong liền biết Cao Vũ có chút trình độ trong lĩnh vực thư pháp.

Ngoài ra thì không biết gì cả.

“Rõ ràng là mấy ngày trước vẫn là một thằng nghèo nàn không có quyền không có thế, còn muốn xin đến làm việc cho nhà họ Phạm chúng ta.”

“Giờ mới qua bao lâu lại gây áp lực với nhà họ Phạm chúng ta, tại sao cậu ta có thể tiến bộ nhanh chóng như vậy?” Phạm An Quốc hoàn toàn không hiểu.

“Cha, con cảm thấy phía sau Cao Vũ quả thực có nhân vật lớn giúp đỡ, cho nên chúng ta… Hay là…”

Phạm Thanh Nhiên ngừng lại một chút, đôi môi đỏ mọng hơi mím lại, nói: “Hay là bỏ đi…”

“Bỏ đi? Bỏ cái gì? Từ bỏ nhắm vào Cao Vũ sao? Con gái à, con quá ngây thơ rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK