Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3586

Ngay sau đó, súng đạn như mưa, điên cuồng bắn tới.

Trong tiếng kêu gào thê thảm, Cao Phong mặc áo chống đạn khắp người, đầu đội nón sắt chống đạn, đứng trước binh sĩ phát động tấn công.

“Giết hết!”

“Trên chiến trường, không cần lòng thương người, giết hết!”

Cao Phong càn quét một phát, trong chớp mắt mấy chục người ngã xuống, trong miệng gào thét từng cơn.

“Ông đây là Cao Phong, đứng trước mặt tôi, quỳ có thể sống, đứng là phải chết!”

“Tất cả anh em nghe lệnh, hễ ngoan cố kháng cự, giết chết không cần hỏi, giết cho tôi!”

Cao Phong đá văng chậu than, ngọn lửa đó nhanh chóng bừng lên, men theo một đống củi khô, dấy lên ngọn lửa hừng hực.

“Tôi quỳ xuống rồi! Tôi quỳ xuống rồi!”

Rất nhiều người ở phía đối diện không dám phản kháng, vội vàng quỳ xuống đầu hàng.

Nhưng chỉ cần bọn họ quỳ xuống trễ một chút đầu sẽ bị bắn nát trong chớp mắt.

Trước khi Cao Phong ra trận đã trò chuyện với Diệp Thiên Long và Lâm Vạn Quân, cũng đã trò chuyện với ông Trần.

Ba người bọn họ, ban đầu đều là từ quân đội ra.

Mỗi người bọn họ đều đã nói với Cao Phong rất nhiều chuyện.

Nhưng chỉ có một câu nói, cả ba người họ đều dặn dò Cao Phong nhiều lần.

Trên chiến trường không cần lòng thương người.

Nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với chính mình.

Cao Phong tôn sùng câu nói này, lấy nó làm kim chỉ nam cho cuộc đời.

“Bây giờ, ông đây cho các người một con đường để đi.”

“Đi ở phía trước, đi đến doanh trại tiếp theo, làm bộ đội tiên phong của tôi.”

“Tôi nói cho các người biết, hễ tôi nhìn thấy ai chạy chậm một bước, súng liên thanh ở đằng sau chờ các người.”

Cao Phong thu phục một doanh trại, trực tiếp mang theo tù binh, đi đến nơi tiếp theo chiến đấu.

Tối hôm nay, buộc là một đêm máu tanh nhiễm nửa bầu trời.

Con đường chinh chiến thuộc về Cao Phong đã bắt đầu.

Cao Phong cũng trong từng trận từng trận chiến tiến hành một vòng ma luyện mới.

Anh đã thay đổi rồi.

Thay đổi đến mức giết người cũng cảm thấy vô cùng tùy ý.

Biên giới cũng không ngừng có tin thắng trận truyền đến.

Ngày hôm sau.

Đám người ông Trần, Vu Chính Bình một lần nữa tụ lại một chỗ.

Trước đó Vu Chính Bình nói, trận chiến đầu tiên Cao Phong thắng, không thể tính là cái gì.

Có thể hoàn toàn thanh trừng Nam Cương hay không, anh vẫn còn một con đường dài phải đi.

Vì thế, mấy ngày nay anh ta không có chuyện gì là chạy đến chỗ ông Trần chờ đợi tin chiến sự ở bên chỗ Cao Phong.

Mà Vu Chính Bình mới ngồi xuống một hồi đã có mấy chiến sĩ đến báo cáo tin tức.

“Báo cáo ông Trần, thống úy Cao thành lập khối Tập đoàn Vũ Nặc cắt đứt sạch sẽ quan hệ với khối tập đoàn Phong Hạo.”

“Lấy cái tên VN, cắm rễ ở Kim San Giác, bắt đầu một cuộc chiến mới.

Ông Trần khẽ gật đầu nói: “Tốt lắm, cắt đứt quan hệ, nhiễu loạn cơ sở ngầm của thế lực nước ngoài, làm rất tốt!”

“Tin chiến thắng!”

“Báo cáo ông Trần, 8 giờ tối qua thống úy Cao mang 20 nghìn binh, xông vào sào huyện của địch.”

“Bắt đầu càn quét từ 10 km về phía Nam trận doanh khối tập đoàn Phong Hạo.”

“Tin chiến thắng!”

“Báo cáo ông Trần, thống úy Cao một đường chinh chiến, liên tục đánh, liên tục thắng, đã giết chết hơn 8 nghìn binh sĩ phe địch.”

“Tin chiến thắng!”

“Báo cáo ông Trần, thống úy Cao đã giết hơn 12 nghìn kẻ địch, càn quét 7 trận doanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK