Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối diện với ánh mắt của Cao Phong, Kim Tuyết Mai do dự một chút, vẫn nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

Đợi đến khi hương vị của rượu vang đỏ chạm đến đầu lưỡi, tản ra sự tinh khiết và hương thơm trong miệng, Kim Tuyết Mai bỗng nhiên trừng to mắt.

Thật sự, thật sự đã có sự biến hóa rất lớn trong hương vị t

Kim Tuyết Mai tỏ vẻ không thể tin được nhìn rượu vang đỏ trong lỵ, nếu không phải ở chỗ này chỉ có một loại rượu vang đỏ, Kim Tuyết Mai thật sự phải nghi ngờ, có phải Cao Phong thay đổi loại rượu vang đỏ khác hay không.

Mà Cao Phong lại chậm rãi đứng thẳng người lên, ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía Tưởng Khải Minh.

“Anh chắc chắn muốn đuổi tôi đi sao?" Sắc mặt Cao Phong rất bình tĩnh, giọng điệu càng lạnh nhạt hon."Ha ha.." Tưởng Khải Minh lại cười một cách châm rãi, quay đầu sang một bên khác: "Tôi sẽ không nói chuyện với người không cùng đẳng cấp"

Tuy rằng trên mặt anh ta đang nở nụ cười, nhưng những lời này đối với người khác chính là sự sỉ nhục vô cùng lớn.

“Ha ha ha!" Mấy người Ngô Minh An đang ở đó lại cười không dừng được.

“Cao Phong! Tôi nói cho anh biết, anh vốn không có tư cách nói chuyện với anh Minh! Cho các người đi, đã là nề mặt lắm rồi đấy!”

“Nếu đã nói thẳng ra rồi, sao các người còn chưa cút đi?" Ngô Minh An cắn răng trả lời, gương mặt có chút dữ tợn, vô cùng kiêu ngạo.

Cao Phong sở nhẹ chóp mũi, khóe miệng hơi cong lên nói: “Đừng nói chỉ thành phố Hà Nội này, mà phỏng tầm mắt ra cả thế giới, thì bất cứ nơi nào trên thế giới này, Cao Phong tôi muốn tới, cũng chỉ phụ thuộc vào sự lựa chọn của tôi! Lời nói của người khác, có liên quan gì chứ?"

"Cao Phong anh thật can đảm đầy! Hôm nay anh cút thì cút, không muốn cút thì cũng phải cút ra khỏi đây!" Ngô Minh An đưa tay chỉ vào Cao Phong rồi hết lên.Bầu không khí giương cung bạt kiếm này khiến mọi người vô cùng sợ hãi,

Trận cờ này, ai thắng ai thua đây?

“Chàng trai trẻ, sao lại tức giận đến thế chứ không bằng, cậu cũng khiến cho tôi đây cút đi đi.

Bỗng nhiên, có giọng nói của một người đã tới tuổi

trung niên truyền tới từ ngoài cửa. Mọi người ở giữa sân đều có chút chết lặng, lần

này lại là ai tới đây?

Mọi người chậm rãi xoay người, nhìn về phía ngoài

của.

Chỉ thấy ở ngoài cửa không biết từ khi nào, đã có một đoàn xe xa hoa đỗ ở đó.

Vừa rồi bọn họ tập trung quá mức, cho nên không hề để ý tới tình huống ngoài cửa.

Mà lúc này cửa của những chiếc xe kia được mở ra, trên hai mươi vệ sĩ mặc vest đen đứng xung quanh, một ông lão có gương mặt điểm tĩnh, cất bước đi vào sảnh lớn.

Nói là ông lão, thật ra người này nhìn rất trẻ, nhiều nhất cũng chỉ năm mươi tuổi thôi.

Giọng nói vang dội lúc nãy, đúng là do người này

cất tiếng.Thấy rõ gương mặt của người đó, không chỉ Liễu Tông Trạch, ngay cả cậu cả nhà họ Tưởng là Tướng Khải Minh, lúc này đều mang về mặt khiếp sợ.

"Trời ơi! Giám... Giám đốc của Bất động sản Phong Mai, Lâm Vạn Quân, tổng giám đốc Quân!" “Trời a! Vì sao ông ấy lại tới đây, chẳng lẽ ông ấy

cũng gia nhập Hội làm ăn Hà Nội sao?"

“Không đơn giản không đơn giản đâu, nhân vật lớn như vậy nếu tham gia Hội làm ăn Hà Nội, vậy quyền lực Hội làm ăn Hà Nội chắc chắn sẽ lên rất nhanh!"

“Các người phải biết là, có người đồn đại sau lưng của Bất động sản Phong Mai, là nhà họ Lục ở thành phố Đà Nẵng...

Câu này vừa nói ra, tất cả mọi người đều rụt đầu, ảnh mắt tràn đầy kinh sợ.

Hiện giờ Bất động sản Phong Mai, không chỉ được công nhận là công ty đứng đầu thành phố Hà Nội, càng khủng bố hơn, là đến từ bối cảnh kinh thiên động địa của người kia.

"Giám đốc Quân! Khách sáo quá Giám đốc Quân

Hoan nghênh ngài"

"Giám đốc Quân

Lúc trước khi Tường Khải Minh xuất hiện, tất cảmọi người ở đó có đến 90% đều chào hỏi Tưởng Khải Minh.

Mà lúc này khi Lâm Vạn Quân xuất hiện, mấy trăm người có mặt ở đó, tất cả đều khách sáo chào hỏi Lâm Vạn Quân, không có ai dám tỏ vẻ lạnh nhạt với ông ấy.

Lâm Vạn Quân có thể không quen biết bọn họ, nhưng bọn họ sao có thể dám không quen biết Lâm Van Quân được chứ?

Đây, chính là năng lượng của Bất động sản Phong

Đây, chính là chỗ đáng sợ của nhà họ Lâm.

“ông Quận!”

"Giám đốc Quân!"

Đó là giọng nói của Liễu Tông Trạch và Tường Khải Minh, lúc này cũng mang vẻ mặt tôn kính nhìn Lâm Vạn Quân, thần thái cử chỉ đều rất khách sáo.

Đối mặt với Lâm Vạn Quân lớn tuổi hơn bọn họ gấp ba lần, lại là một nhân vật lớn có thân phận cực kỳ khủng bố, tất cả mọi người không dám bắt kính một

chút nào.

Nói không ngoa thì chỉ một Bất động sản Phong Mai, cũng có thể cản lại cả một nửa Hội làm ăn Hà Nội. Hướng hỏ, Hội làm ăn Hà Nội cũng không có nhiều

Mai.khả năng tiêu tốn hết nhân lực cũng như tài lực đi chống lại Bất động sản Phong Mai.

Cho nên địa vị của Bất động sản Phong Mai ở thành phố Hà Nội, không ai có thể lay chuyển được. Những người đứng ở đây, ai cũng là một người chủ tài giỏi nào đó của các xí nghiệp nổi tiếng ở Thành phố là Nội, nhưng ai nấy đều có vẻ cung kính và kiêng dẻ.

Sắc mặt Lâm Vạn Quân rất bình tĩnh, đối với lời chào hỏi của một đám người chỉ tỏ vẻ than nhiên, lại không hề gật đầu đáp lại bất cứ người nào.

Nhưng mà không có một ai dám tức giận, Lâm Vạn Quân có tư cách này.

Trước mặt bao nhiêu người, Lâm Vạn Quân đi cùng hơn hai mươi vệ sĩ mặc vest đen ở phía sau, chậm rãi cất bước đi tới trước mặt Cao Phong.

"Cậu Phong, không biết có thể mời cậu uống cùng lão già này một chén rượu không?" Lâm Vạn Quân lập tức chắp tay với Cao Phong đang đứng trước mặt mình.

“Trời!”. Tất cả mọi người đều khiếp sợ.

Sau khi Lâm Vạn Quân thực hiện động tác này, toàn bộ sành lớn của tiệc rượu gần như im lặng, đến mức có thể nghe được cả tiếng kim rơi,

vậy, Giống như máy bãi tha ma trong đêm khuyayên tĩnh chết chóc giống nhau, không có một tiếng động nào phát ra.

Ai nấy đều trừng to mắt, không thể tin nổi mà nhìn tình huống trước mắt này.

Kim Tuyết Mai sợ hãi, ly rượu vang đỏ trong tay cũng run lên theo.

Tưởng Khải Minh ngây người, da mặt không kim được run lên vài lần, tất cả các cơ trên mặt đều phát run.

“Đây, đây..." Liễu Tông Trạch cũng mang vẻ mặt khiếp sợ, nhìn Cao Phong, lại nhìn Lâm Vạn Quân đang vô cùng khách sáo trước mặt anh, vẻ mặt kim nén đẩy sự khó hiểu.

Bất động sản Phong Mai, hoàn toàn là công ty xứng đáng đứng đầu ở thành phố Hà Nội. Địa vị của nó không ai dám nghi ngờ.

Lâm Vạn Quân tuy chỉ là giám đốc của Bất động sản Phong Mai, nhưng không có ai biết chủ tịch phía sau tấm màn của Bất động sản Phong Mai chưa bao giờ lộ diện, tất cả mọi thứ đều do một tay Lâm Van Quân xử lý.

Cho nên địa vị của Lâm Vạn Quân ở thành phố Hà Nội tuyệt đối là cao đến mức không thể với tới được.

Nhưng ngay lúc này, ngay cả Tưởng Khải Minh,Lâm Van Quân cũng không thèm để ý mà lại nói lời hỏi thăm khách sáo với một tên nhóc như Cao Phong. Đây là tình huống gì vậy chứ?

Lúc này, trong lòng mọi người đều xuất hiện một

suy nghĩ, Cao Phong anh, rốt cuộc có tài đức gì đây

Thật ra Kim Tuyết Mai đã biết từ sớm, Cao Phong có quen biết Lâm Vạn Quân

Nhưng trước đó, Lâm Vạn Quân cũng chưa từng khách sáo với Cao Phong như vậy mà

“Cậu Phong, không biết có tiên uống một chén rượu cùng tôi hay không?” Lâm Vạn Quân lại khách sáo hội một lần nữa.

Cao Phong cười nhạt, nói: “Muốn uống rượu, ông phải hỏi ông chủ của chỗ này."

"Trong mắt của tôi, người được gọi là ông chủ, cũng khó bằng được một sợi lông tơ của cậu Phong" Lâm Vạn Quân chắp tay cười.

Một câu nói, lại một lần nữa dọa mọi người khiếp

Những lời này, quả thật chi kém chỉ vào mũi của Tưởng Khải Minh rồi nói, Tường Minh Khải câu còn không bằng một sợi lông tơ của Cao Phong

Mọi người sợ hãi không thôi, còn sắc mặt TướngKhải Minh lại vô cùng khó nhìn, nhưng anh ta không có gan tỏ thái độ với Lâm Vạn Quân.

Lâm Van Quân không tới, vậy thân phận của - Tường Minh Khải đây, hoàn toàn xứng đáng đứng thứ | nhất.

Nhưng lúc này, sự kiêu ngạo không nể sợ gì của anh ta, cũng không thể không lùi về thứ hai.

Thậm chí nhìn thái độ này của Lâm Vạn Quân với - Cao Phong, Tưởng Khải Minh có khả năng ngay cả thứ hai cũng không chiếm nổi.

Chỉ có thể đứng sau Cao Phong và Lâm Vạn Quân, | | xếp thứ ba!

“Vừa rồi tôi nghe nói, có người muốn đuổi cậu - Phong, bạn của tôi ra khỏi bữa tiệc rượu này?"

611 Lâm triệu độ nhận lấy ly rượu vang đỏ Cao Phong - đưa tới, tiên đà xoay người nhìn một lượt những người quanh. | xung

Tinh thần của Ngô Minh An chấn động, lập tức rụt cổ lại, căn bản không dám lên tiếng.

Sắc mặt Tường Khải Minh cũng vô cùng khó coi 1 nếu như Lâm Vạn Quân muốn gây phiền phức cho Ngôi Minh An, chỉ sợ anh ta cũng không cách nào ngăn càng

Rất đơn giản, bởi vì người đứng sau lưng Bất độngsản Phong Mai là nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng.

Đó là một thử có thể nhẹ nhàng tiêu diệt sự tồn tại của nhà họ Tưởng một cách đầy khủng bố.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK