Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3639

Lời này vừa nói ra, trong phòng lại rơi vào yên tĩnh, Vu Chính Bình cung mở to mắt, rơi vào trầm mặc.

Một lúc lâu sau, Vu Chính Bình mới chầm chậm gật đầu, nói: “Ý thì tôi nghe hiểu rồi, tức là những tin tức ở bên đó, chúng ta cũng không biết.”

“Cũng tức là, bây giờ Cao Phong sống chết hay chưa còn chưa rõ?”

Ông Trần ngẩng đầu lên nhìn Vu Chính Bình, sau đó vẫn gật đầu.

Vu Chính Bình sững người mấy giây, sau đó ông ta phá lên cười: “Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!”

“Tên nhóc Cao Phong đó sẽ không dễ dàng chết như vậy đâu! Không thể nào!”

Lúc này, Vu Chính Bình thật sự đã hoàn toàn thay đổi ấn tượng với Cao Phong.

Thậm chí trong lòng ông ta còn có một niềm tin không gì sánh nổi với Cao Phong.

Ông Trần hơi ngạc nhiên nhìn Vu Chính Bình, cuối cùng ông ta cũng không nói gì hết.

Lâm Thừa Khải dừng lại một lúc, nói: “Điều Ông Trần lo lắng chính là, đám cường đạo Nam Cương đã nhận ra ý đồ của Cao Phong, vậy nên bọn chúng đã đâm lao thì phải theo lao.”

“Đúng, tôi sợ bọn chúng sẽ đâm lao theo lao, giết lại Cao Phong lần nữa!” Ông Trần hơi lo lắng, gật đầu.

Lần này, Vu Chính Bình coi như đã hiểu rồi.

Thế nhưng chuyện này quả thật rất có khả năng.

“Bởi vì theo lời của người quan sát nói lại, tiếng súng vang lên từ doanh trại của khối tập đoàn Vũ Nặc.”

“Nói vậy là sao?” Lâm Thừa Khải nhắc nhở một câu.

Vu Chính Bình đột nhiên mở to mắt.

Lẽ nào vừa có một trận chiến xảy ra ở khối tập đoàn Vũ Nặc ư?

Thế nhưng vấn đề là, lẽ ra những cường đạo ở Nam Cương này phải đi trợ giúp đồng minh của mình là Vũ Nặc, vậy vì sao cùng nổ trận chiến ở bên trong doanh trại liên minh Vũ Nặc

Trong trận chiến này, chắc chắn là liên minh giữa Vũ Nặc và những cường đạo ở Nam Cương đã tan vỡ!

“Không, không, không, nhất định Cao Phong sẽ không ngốc như vậy.”

“Cho dù là đánh nhau thì Cao Phong nhất định chiếm ưu thế.”

Dường như lúc này Vu Chính Bình tin tưởng Cao Phong hơn ai hết, lập tức xua tay nói.

Ông Trần khẽ gật đầu nói: “Tôi cũng nghĩ vậy.”

“Có lẽ Cao Phong đã triệu tập được không ít người đi bao vây những cường đạo ở Nam Cương.”

“Thế nhưng điều mà tôi lo lắng nhất chính là… Gần 60 nghìn cường đạo ở Nam Cương cùng nhau xông lên thì cho dù bọn người Cao Phong có giỏi như thế nào thì chắc hẳn cũng sẽ bị trọng thương không nhẹ,”

“Dù sao buổi tối hôm trước cậu ấy đã phải đối mặt với 10 nghìn người, hơn nữa còn tập kích khiến đối phương trở tay không kịp, còn buổi tối hôm qua còn phải đối mặt với gần 60 nghìn cường đạo.”

Ông Trần khẽ thở dài một tiếng, đây là điều mà ông ta cảm thấy lo lắng

Ông ta tin tưởng nhất định Cao Phong sẽ thắng

Thế nhưng đối mặt với 60 nghìn người liều chết thì chắc hẳn Cao Phong cũng thiệt hại nặng nề

Vu Chính Bình nghe vậy thì im lặng

Bọn người này cũng từng ra trận không ít lần

Thậm chí khi bị bao vây, bọn chúng còn liều chết để phá vòng vây. Chuyện này cũng trải qua không ít

Nếu những cường đạo ở Nam Cương này ngoan cố chống cự thì chắc hẳn đám người Cao Phong bị thiệt hại trầm trọng

Lúc này, quân số của Cao Phong đã bị tổn hại khá nhiều, chỉ sợ khó có thể ứng phó với đám người ở Nam Cương!

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, chỉ trong nháy mắt đã tới 8 giờ sáng.

Đám người ông Trần lo lắng chờ đợi.

“Báo cáo ông Trần, đã có tin tức rồi ạ!”

Cuối cùng bọn họ cũng chờ được tin tức của chiến sĩ.

“Mau nói!” Lúc này, ông Trần nói.

“Ông Trần, hôm qua cậu Phong đã dốc hết toàn bộ lực lượng của liên minh Vũ Nặc.”

“Sau đó khối tập đoàn Phong Hạo điều gần 100 nghìn người đánh một trận đẫm máu với gần 60 nghìn cường đạo ở Nam Cương.”

“Cậu Phong lại chiến thắng rồi ạ.”

Chiến sĩ báo cáo rành mạch từng chữ.

Ông Trần cùng với Vu Chính Bình nhìn nhau, không kìm được sự vui sướng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK