Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4092

“Vậy cậu có biết, vì sao tôi hận cậu như vậy không?”

Gorden không đáp mà hỏi ngược lại, ngồi trên ghế sô pha cười lạnh nói.

Bây giờ anh ta là người thắng.

Người thắng làm vua, vậy anh ta là vua.

Mà Cao Phong làm một người thất bại, thì phải chịu xét xử của anh ta.

Phải bị anh ta nhìn từ trên cao xuống, phải nghe theo lời dạy bảo của anh ta.

Loại cảm giác này, khiến Gorden cảm thấy vô cùng thoải mái.

Cao Phong vẫn không nói gì, mà quay đầu nhìn xung quanh, trong lòng tính toán kế hoạch của mình.

Lúc này anh đã tiến vào trong hang hổ.

Có thể chạy thoát khỏi hang hổ hay không, thì phải xem kế hoạch của anh có được thực thi một cách hoàn mỹ hay không.

“Tôi phái người đi bao nhiêu lần, để tôi tính cho cậu…”

“Lần đầu tiên chúng tôi nhận nhiệm vụ của tập đoàn Vition, phái trăm thành viên đi chấp hành nhiệm vụ ám sát.”

“Kết quả cậu trực tiếp khiến toàn quân của tôi bị diệt.”

“Lần thứ hai, tôi phái người đi bắn phá trang trại của cậu, bị cậu đánh ngược lại, thiếu chút nữa lại bị vây giết.”

“Lần thứ ba và lần thứ tư, người của tôi còn chưa tiến vào thành phố Hà Nội, đã bị đánh cho đầu rơi máu chảy!”

“Bốn lần! Bốn lần không công mà lui!”

“Cậu nói cho tôi biết, tôi có tức hay không? Tôi có hận hay không, hả?”

Bỗng nhiên Gorden đứng dậy, trợn tròn mắt, hét lớn với Cao Phong.

Trong cả căn phòng, không ngừng vang vọng tiếng hét to phẫn nộ của Gorden.

Mà ngay sau đó, Gorden lại từ phẫn nộ rống to, biến thành cười điên cuồng.

“Ha ha ha! Nhưng mà bây giờ, cuối cùng cậu cũng bị tôi bắt được.”

“Cậu nói xem, tôi nên tính sổ với cậu như thế nào đây, ha ha ha!”

Gorden ngửa mặt lên trời cười to, cảm thấy rất hãnh diện.

Mấy tháng này, Gorden vẫn luôn bực tức như kẻ điên.

Mà hiện giờ cuối cùng cũng đạt được mục đích, loại vui sướng này không thể diễn tả bằng ngôn ngữ.

Toàn bộ hành trình Cao Phong đều duy trì im lặng, vừa nhìn Gorden, vừa nhanh chóng suy nghĩ.

Anh đang đợi, đợi một cơ hội có thể ra tay.

Bởi vì cơ hội chỉ có một lần, không thể dễ dàng ra tay.

Nếu không sẽ hoàn toàn mất đi tất cả lợi thế của mình.

“Cậu nói xem, tôi tìm cậu tính sổ có phải là lẽ đương nhiên hay không?”

“Cậu giẫm lên đầu thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu chúng tôi, còn sáng lập ra cái gì mà khối tập đoàn Đế Phong.”

“Những tài phú mà cậu tích lũy được sau đó, có phải là nên thuộc về quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu chúng tôi hay không?”

Gorden nhìn Cao Phong, khóe miệng hơi nhếch lên nụ cười mỉa.

“Tiền bạc tôi có thể cho, thả chúng tôi.”

“Bao nhiêu tiền, tôi đều có thể cho anh.”

Cuối cùng Cao Phong chậm rãi mở miệng, nói với Gorden.

“Rất tốt!”

Gorden cười ha ha, vỗ tay.

“Quỳ xuống! Mẹ kiếp!”

Bỗng nhiên Kell tiến lên một bước, đạp mạnh vào chân Cao Phong.

“Rầm!”

Một tiếng vang lên, bàn chân của Kell không chút lưu tình đá mạnh vào phần chân Cao Phong.

Nhưng phần chân của Cao Phong chỉ hơi cong lên, sau đó thẳng tắp một lần nữa.

“Phù!”

Kell hít vào một hơi khí lạnh, trên mũi chân truyền tới cảm giác đau nhức.

Anh ta không nghĩ tới, thân thể của Cao Phong còn cứng rắn như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK