Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1829

Khổng Duệ Chí thấy lời nói của mình đã làm Cao Phong nhỡ về nhwungx chuyện cũ nên ông ta vội vàng ngậm miệng lại.

“Nhìn kìa, cậu Phong, miếng đá thứ ba cũng bị hỏng rồi!” Khổng Duệ Chí nhanh chóng chỉ lên sân khấu và nói với Cao Phong.

Cao Phong cũng không cảm thấy ngạc nhiên, nếu đổ thạch mà dễ như vậy thì mọi người đã bỏ làm để đi đổ thạch hết rồi.

“Đồ hiếm thì mới đắt. Bởi vì ngọc khó sản xuất ra nên nó mới có giá như vậy trên thị trường.” Cao Phong nghe giọng nói.

Thật ra số phỉ thúy này không có giá trị như vậy nhưng có rất nhiều người giàu không thiếu tiền mua nó vè sưu tập nên nó mới có giá như vậy.

Khổng Duệ Chí gật đầu một cái rồi không nói thêm câu nào cả.

Bay giờ có rất nhiều người tụ tập xung quanh đài cắt đá, mọi người cũng đang nhìn quá trình cắt đá của Thương Tuấn Hồng.

Lại có một khói đá tiếp theo bị cắt hỏng, cuối cùng thi vẻ mặt của Thương Tuấn Hồng cũng thay đổi.

Cuối cùng sau khi khôi đá nguyên thạch thứ sáu được cắt ra thì vẻ mặt của Thương Thuấn Hồng đã đỏ bừng.

Anh ta đang trông cậy vào tám khối đá nguyên thạch này lấy lại thể diện cho mình, nhưng kết qua cả một khối ngọc cũng không xuất hiện.Thậm chí một khối ngọc bình thường hoặc kém cũng không có, hôm nay anh ta rất đen, cực kì đen!

Bình thường Lê Tiểu Quyền nói rất nhiều, nhưng bay giờ cũng im lặng, anh ta đứng bên cạnh không nói câu nào, anh ta rất sợ bản thân chạm vào lửa giận của Thương Tuấn Hồng.

Mọi người xung quanh cũng gần như chết lặng, chỉ còn máy móc nhìn Thương Tuấn Hồng cắt đá.

“Cậu Hồng, chúng ta, chúng ta có cắt tiếp không?” Lê Tiểu Quyền hơi sợ sệt nơm nớp noi.

“Cắt! Tiết tục cắt!”

bây giờ Thương Tuấn Hồng giống như một người nghiện cờ bạc, hai mắt đỏ hoe trong đầu thì nghĩ mình có thể lấy bao nhiêu tiền nữa từ trong dòng họ.

Hôm nay anh ta phải mua một khu bán đá nguyên thạch, rồi phải mở ra được một viên ngọc quý.

Nếu không, nếu chuyện hôm nay chuyền ra ngoài Thương Tuấn Hồng anh ta cắt mười mấy khối nguyên thạch nhưng không có mọt khối nào ra ngọc cả, vậy thì không phải làm người khác cười rụng răng à?

Sau này anh ta làm sao còn mặt mũi ở trong cái vòng nhà giàu của thành phố Nội Thành này nữa?

Khi thấy Thương Tuấn Hồng đã bình tĩnh thì thầy cắt đá không nói gì nữa, ông ta bắt đầu cắt khối nguyên thạch thứ bảy.

Trong tất cả quá trình, ánh mắt Thương Tuấn Hồng đều nhìn chằm chằm vào khối nguyên thạch, như sợ khối ngọc bên trong chạy mất vậy.

Khi bánh xe từ từ cát xuống, âm thanh chói tai của nó đột nhiên thay đổi.

Một số người có kinh nghiệm thì không nhịn được hấn khỏi rồi chăm chú nhìn vào khối đá.

Bởi vì khi bánh xe cắt viên đá ra, giữa tiếng cắt đá thông thường và cắt ngọc thì hơi khác nhau một chút.

Đá bình thường có kết cấu thô nên âm thanh rất chói tai, nhưng nếu cắt phải các loại ngọc do chất liệu hơi mịn nên âm thanh dễ nghe hơn.

Trong quá trình mở đa thì âm thánh bánh xe cát đá trên khối đá nguyên thạch này hơi khác khối đá khác, chắc chắn bên trong này có cais khác ngoài đá.

“Ra, ra rồi!” Một người đàn ông trung niên hét lên.

Hai mắt của những người khác cũng sáng lên, sáu cái kia đều là đá thường, làm bọn họ xem chán quá, sắp ngủ gật đến nơi rồi.

Cuối cùng bây giờ cũng nhìn thấy màu xanh lá cây làm cho mọi người cảm thấy khỏe khoắn, tinh thần lập tức phấn chấn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK