Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3199

“Không có, hình như con đá em nên em mới tỉnh đấy.”

Kim Tuyết Mai đưa tay ôm bụng, cười cười đi về phía Cao Phong.

“Tuyết Mai, mau ngồi xuống, mau ngồi xuống đi.”

Diệp Thiên Long luống cuống tay chân, vội vàng đặt một chiếc ghế phía sau lưng Kim Tuyết Mai.

Dáng vẻ ân cần kia khiến cho Trọng Dương Bình dở khóc dở cười.

Từ khi nào Diệp Thiên Long lại đối xử với người khác cẩn trọng như vậy chứ?

Ngay cả khi đối mặt với ông cụ Diệp, Diệp Thiên Long cũng vô cùng trầm ổn, không hề có dáng vẻ khách sáo ân cần như vậy.

“Cảm ơn.”

Kim Tuyết Mai nhẹ giọng nói cảm ơn, sau đó ngồi xuống ghế.

Một tiếng cảm ơn này lại khiến cho quan hệ giữa cô và Diệp Thiên Long kéo xa không ít.

Hiện tại Kim Tuyết Mai cũng không biết mình có tâm trạng gì.

Ban đầu lúc ở thành phố Hà Nội, Diệp Thiên Long vô cùng mạnh mẽ, làm chỗ dựa cho cô.

Ngày hôm đó, quả thật Kim Tuyết Mai vô cùng cảm động.

Dù sao Diệp Thiên Long cũng nói cô chính là con ruột của chiến hữu, ông ta có thể làm được như vậy đã không dễ dàng gì rồi.

Nhưng mà ngay khi biết được Diệp Thiên Long chính là cha ruột của mình thì chút cảm động trong lòng Kim Tuyết Mai kia lại chậm rãi tiêu tán không thấy bóng dáng.

Bởi vì nếu như Diệp Thiên Long là bạn của cha cô, vậy thì ông ta ra tay giúp đỡ là có tình có nghĩa, nhưng nếu không giúp đỡ thì cũng có thể xem như đó là chuyện đương nhiên.

Thế nhưng bản thân ông ta chính là cha ruột của Kim Tuyết Mai lại không thể bảo vệ tốt vợ con mình, khiến cho Kim Tuyết Mai lưu lạc bên ngoài nhiều năm như vậy không nói, thậm chí ngay cả mẹ ruột cũng không thấy tung tích.

Nếu như nói trong lòng Kim Tuyết Mai không tức giận chính là giả.

Nhưng bản tính cô hiền lành, vì thế cũng không thờ ơ với Diệp Thiên Long được.

Hiện tại trong lòng cô vô cùng mâu thuẫn.

Lúc này, Diệp Thiên Long trừng mắt nhìn Cao Phong, chờ đợi anh nói tốt giúp mình vài câu.

Thế nhưng Cao Phong cũng trợn to hai mắt, đối mặt với Diệp Thiên Long.

Chuyện này, phải là ông chủ động mở miệng, sau đó tôi mới ở bên cạnh nói giúp được chứ.

Làm sao tôi có thể trực tiếp vào thẳng vấn đề đây?

Diệp Thiên Long và Cao Phong đối mặt mấy giây, rốt cuộc cũng chậm rãi hiểu rõ nên trước hết đưa tay lên gãi gãi đầu một cái.

Sau đó, lại thầm trấn an trong lòng.

Hôm nay, nói sao cũng phải nhận mặt cha con với Kim Tuyết Mai.

“Tuyết Mai, cha biết trong lòng con tức giận.”

“Chuyện năm đó, quả thật là cha không đúng nên mấy năm nay cha vẫn luôn nghĩ cách để đền bù những thiếu sót trước kia.”

Diệp Thiên Long đứng sau lưng Kim Tuyết Mai, giọng nói vô cùng chân thành.

Động tác của Kim Tuyết Mai hơi dừng lại, sau đó cũng không hề quay đầu mà chỉ cầm một trái táo lên gọt vỏ cho Cao Phong.

“Chỉ là cha không ngờ chuyện năm đó, nhà họ Đặng cũng có tham dự.”

“Tối hôm qua cha và… ông cụ Diệp đã nói chuyện suốt đêm mới biết được rất nhiều chuyện vào năm đó.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK