Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2646

Lúc này, bên trong sảnh lớn.

Đám người Lâm Vạn Quân, cùng với một số người mà Diệp Thiên Long dẫn tới đều đang chờ ở vòng ngoài.

Mà Diệp Thiên Long và Kim Tuyết Mai còn có Cao Phong, lại đang ngồi ở vị trí bên trong.

Khoảng cách này, Diệp Thiên Long muốn cho mọi người nghe, mọi người đều sẽ có thể nghe thấy được rõ ràng.

Không muốn để cho mọi người nghe, chỉ cần hơi hạ thấp giọng, bọn họ cũng sẽ không có cách nào nghe được.

“Tuyết Mai, con có nghi ngờ gì, hoặc là có điều gì không biết, cứ hỏi!”

Diệp Thiên Long ngồi thẳng lưng, vẻ mặt ôn hòa nhìn Kim Tuyết Mai.

Cho dù là ai cũng có thể nhìn ra, thái độ của Diệp Thiên Long đối với Kim Tuyết Mai, thật sự là tương đối, tương đối tốt.

Nếu như không phải là đã biết đầu đuôi sự việc, trước đó Diệp Thiên Long đã nói rằng ông ta là chiến hữu sống chết có nhau với cha ruột của Kim Tuyết Mai, người ngoài thậm chí có thể sẽ cho rằng là, Diệp Thiên Long có ý tứ gì đó khác đối với Kim Tuyết Mai nữa đấy.

“Tôi, cha của tôi tên là Kim Ngọc Hải.” Kim Tuyết Mai sửng sốt mấy giây, sau đó vẫn nhỏ giọng nói.

“Chú biết, ông ta là cha nuôi của cháu, thật ra thì chú… Người bạn kia của chú mới là cha ruột của cháu!” Diệp Thiên Long than thở nhẹ một tiếng nói.

“Tôi… không tin…”

“Tôi chỉ có một người cha, đó chính là Kim Ngọc Hải.” Kim Tuyết Mai yên lặng mấy giây, sau đó cực kỳ kiên định nói.

“Cái này…” Cho dù trên thân Diệp Thiên Long mang chức vị cao, có thể đạt tới hàng vua chúa, nhưng lúc này, cũng nghẹn họng không trả lời được.

“Tuyết Mai, thật ra thì những điều mà gia chủ của nhà họ Diệp nói, đều là thật sự…”

Cao Phong do dự hai giây, tiếp đó vẫn đúng sự thật nói.

“Cái gì?”

Kim Tuyết Mai đột nhiên trợn to hai mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn Cao Phong.

Cô có thể không tin Diệp Thiên Long, nhưng mà Cao Phong, là người mà cô tin tưởng nhất, làm sao mà cô có thể không tin.

“Là sự thật! Trước đó anh vẫn luôn không có nói cho em biết, thật ra thì em không phải là con gái ruột của nhà họ Kim.”

“Chuyện này, cha và… thím Vân đều biết, chỉ có điều là, vốn dĩ trước đó anh nghĩ, đợi đến khi anh tìm được cha mẹ ruột giúp rồi thì mới nói cho em biết chuyện này.”

“Bởi vì coi như là bây giờ nói cho em, cũng chỉ là tăng thêm sự phiền não cho em.” Cao Phong nhẹ giọng giải thích, vừa nói vừa nắm lấy bàn tay của Kim Tuyết Mai.

Quả nhiên, Kim Tuyết Mai nghe đến chỗ này thì hai vành mắt đã có chút đỏ.

Đối với những lời của Cao Phong, chắc chắn là cô sẽ không nghi ngờ.

Cho nên trong lòng của cô lúc này đang vô cùng phức tạp, trăm loại cảm xúc đồng thời xuất hiện.

Cô vậy mà lại, không phải là con gái ruột của Kim Ngọc Hải và Kiều Thu Vân?

Cha mẹ ruột của cô, vậy mà lại là người khác.

Khó trách…

Khó trách khi mà Kim Tuyết Mai còn nhỏ, hình như là, Kiều Thu Vân đã đối xử với Kim Vũ Kiên tốt hơn một chút.

Nhưng mà Kim Ngọc Hải vẫn đối xử với hai người ngang hàng và công bằng, cho nên tới tận bây giờ Kim Tuyết Mai cũng chưa từng nghĩ tới những chuyện này.

Khó trách Kiều Thu Vân, vẫn luôn muốn đem Kim Tuyết Mai ra làm tiền đặt cược, đem Kim Tuyết Mai ra làm tiền đặt cược để di bám vào cành cao.

Cũng là bởi vì, chính mình không phải là con gái ruột thịt của bà ấy sao…

“Cao Phong, anh mau nói cho em biết tất cả những thứ này đều là giả, anh mau nói cho em biết rằng anh chỉ đang nói đùa với em thôi, có được hay không?”

Hốc mắt của Kim Tuyết Mai đỏ thắm, vẻ mặt hay giọng nói đều vô cùng yếu ớt.

Cao Phong sửng sốt mấy giây, sau đó vẫn khẽ gật đầu một cái.

Bất kể như thế nào, đã đến tình cảnh bây giờ rồi, vậy thì cũng cần phải để cho Kim Tuyết Mai tiếp nhận thực tế.

“Không phải là em đã từng hỏi anh miếng ngọc bội màu xanh da trời này đến từ đâu hay sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK