Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4391

“Vậy tôi sẽ ở đây.”

“Ở đây thì có thể gần anh hơn một chút.”

Hoa Hồng im lặng mười giây, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Cao Phong nói.

Trong nháy mắt, hai người đối diện nhau đồng thời lâm vào yên lặng.

Mà Cao Phong có thể nhìn ra một ít sự đặc biệt từ trong ánh mắt Hoa Hồng.

Sau một lát, Cao Phong chậm rãi di chuyển ánh mắt, sắc mặt một lần nữa trở nên hờ hững.

Anh đã tiếp xúc với Hoa Hồng một thời gian.

Trong khoảng thời gian này, mỗi một lời nói hành động của Hoa Hồng thì Cao Phong đều xem ở trong mắt.

Cho dù anh thần kinh thô, không nhạy bén đối với chuyện tình cảm, thế nhưng không có nghĩa là anh không hiểu những ám chỉ mãnh liệt như vậy.

“Tim tôi rất nhỏ, chỉ có thể chứa được một người.”

“Cả đời này trong lòng tôi chỉ có một mình Kim Tuyết Mai.”

“Cho nên thật sự xin lỗi.”

Cao Phong nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt tràn đầy bình tĩnh, trong lòng cũng vô cùng bình tĩnh.

Hoa Hồng trợn to đôi mắt nhìn Cao Phong, đôi mắt đẹp dần dần trở nên tối tăm.

“Ha ha ha… Nghe anh nói kìa, tôi không tỏ tình với anh, anh kích động cái gì?”

Đột nhiên Hoa Hồng cười ha ha che đi sự xấu hổ, sau đó nhanh chóng nói.

“Ừ!” Cao Phong không dao động, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

Hoa Hồng nhìn Cao Phong, cắn cắn đôi môi đỏ, sau đó vẫn không nhịn được nói: “Nếu một cô gái không để ý đến sự tồn tại của Kim Tuyết Mai thì sao?”

“Nhưng tôi để ý.”

Cao Phong lập tức nói ra bốn chữ, trực tiếp phản bác lời nói của Hoa Hồng.

“Ồ! Tôi cũng không có ý gì khác.”

“Từ nhỏ tôi đã lớn lên ở Tây Vực, thật ra những người quyền lực có vợ hai vợ ba cũng chỉ là chuyện bình thường.”

“Ngay cả một người nghiện rượu như ba tôi cũng có ba người phụ nữ.”

Hoa Hồng thật cẩn thận nói, giống như đang thử thăm dò điều gì đó.

“Mỗi người đều có cuộc sống của riêng mình.”

Cao Phong chậm rãi nâng chén trà lên nhẹ nhàng thưởng thức.

Hoa Hồng lại cắn môi lần nữa, sau đó nhẹ nhàng thở dài nói: “Dù sao, tôi cũng sẽ giúp anh tìm kiếm Kim Tuyết Mai.”

“Thật ra tôi cũng không biết vì sao, mỗi lần ở bên anh, tôi lại có một cảm giác an toàn, trong lòng cũng rất thoải mái.”

Hoa Hồng dừng lại một lát, cuối cùng vẫn nói ra suy nghĩ trong lòng mình.

Cô ta thật sự chưa bao giờ yêu đương, từ nhỏ đến lớn đều chưa từng yêu ai.

Thậm chí cô ta cũng không biết, cảm giác của mình với Cao Phong là thích hay không thích.

Nhưng Hoa Hồng để tay lên ngực tự hỏi, lúc mình và Cao Phong ở bên nhau, cho dù không nói lời nào mà chỉ im lặng ngồi với nhau cũng sẽ làm mình rất thoải mái.

Cô ta thích loại cảm giác này.

“Có khả năng là cô chỉ coi tôi như một người anh trai.”

Cao Phong im lặng một chút, nửa thật nửa giỡn nói.

“Ồ…”

Hoa Hồng sửng sốt một chút, trong lòng lập tức nổi lên cảm giác tủi thân không rõ lý do.

Trong khoảng thời gian này, cô ta đã thay đổi rất nhiều.

Cho dù là phong cách hay là vẻ bề ngoài, thậm chí cách làm việc cũng có thay đổi rất lớn.

Thậm chí lúc trước Hoa Hồng vẫn luôn không phát hiện ra.

Mà lúc cô ta phát hiện ra, cô ta mới biết được những thay đổi này đều vì Cao Phong.

Có lúc cô ta cũng muốn từ bỏ, dù sao Cao Phong là người đã có gia đình.

Thậm chí Kim Tuyết Mai đã mang thai con của Cao Phong.

Nhưng mà chuyện tình cảm không đơn giản như việc ăn cơm uống nước.

Thích chính là thích, làm sao có thể dễ dàng quên được?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK