Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1624

Thậm chí, cho dù ông ta có kết hợp với Hoàng Phủ Đao Hàn thì họ cũng không thể thắng nổi anh đâu.

“Không cần đánh nữa, ông không phải là đối thủ của tôi.” Cao Phong vòng hai tay lại rồi thản nhiên nói.

“Cái gì?” Người đàn ông trung niên nghe thấy anh nói vậy thì ông ta ngẩn người ra.

Mà những người nhà họ Cao ở xung quanh nghe thấy anh nói vậy thì cũng không hiểu cho lắm.

Bây giờ Cao Phong có thể ngông cuồng và kiêu ngạo đến mức đó sao?

Anh cho rằng anh đánh bại Cao Anh Hạo thì anh có thể trở thành người mạnh nhất sao?

Cao Anh Hạo đúng là một người trẻ tuổi non dạ, vậy nên thời gian tập võ và thời gian cùng rèn luyện thân thể đều kém xa những người đã tập võ nhiều năm.

Vì lẽ đó, dù cho Cao Phong có thể đánh bại Cao Anh Hạo, nhưng làm sao anh có thể đánh bại người đàn ông trung niên có nhiều kinh nghiệm kia được!

“Cậu Phong, năm đó tôi dạy võ cho cậu thì cậu cũng không nói như vậy.”

Người đàn ông trung niên nhàn nhạt mở miệng, giọng nói của ông ta vẫn bình tĩnh, nhưng nó lại có một chút kiêu ngạo.

Dù sao, nói nghiêm chỉnh thì ông ta chính là tiền bối với những người luyện võ ở trong nhà họ Cao.

“Dạy võ?” Vẻ mặt của Cao Phong giễu cợt, anh cười nói: “Ý của ông là ông nghe lệnh chủ của ông đánh lén tôi trong đêm, thậm chí đánh tôi, làm cho tôi phải nằm trên giường ba ngày không dậy nổi sao?”

“Thân là một người luyện võ, mà ông đánh một đứa trẻ mười tuổi nằm trên giường ba ngày không dậy được, đó gọi là dạy võ sao?”

“Chỉ với loại đạo đức thối nát đấy thì làm sao trình độ võ thuật của ông có thể được nâng cao được? Ông chỉ là bỏ đi thôi.”

Trên mặt Cao Phong mang theo sự trào phúng, anh từ từ kể lại câu chuyện năm đó ra.

Người đàn ông trung niên nghe vậy thì khuôn mặt già nua của ông ta không chịu nổi mà đỏ ửng lên, ánh mắt của ông ta có chút né tránh, đúng vậy, tất nhiên đó đều là những chuyện mà ông ta đã từng làm.

Lúc đó ông ta cũng chỉ nghe theo lệnh của cha của Cao Anh Hạo mà thôi, chứ không ông ta cũng nào dám làm như thế, sau đó ông ta cũng chỉ dùng chút thủ đoạn làm cho Cao Phong nằm ba ngày mới khôi phục được hoàn toàn.

“Được, mấy người đã muốn đánh, vậy thì mấy người cùng tiến lên đi!”

“Ông, cả ông nữa! Tất cả đều cùng tiến lên đi.”

“Để tôi xem một chút, xem xem tôi không ở nhà họ Cao thì mấy năm nay các người đã tiến bộ được đến mức nào.”

Lúc này, vẻ mặt của Cao Phong vô cùng ngạo nghễ, anh duỗi tay chỉ thẳng vào một đám người luyện võ của nhà họ Cao.

Mà tất nhiên những người mà anh chọn ra đều là những người đứng trong top 10 các cao thủ của nhà họ Cao.

Những người này, người nào cũng có xếp hạng cao trong các cao thủ của nhà họ Cao đó, thậm chí còn có người là cao thủ giỏi nhất, người đó liên tục đứng đầu trong bảng xếp hạng sáu năm liền!

Mà tại sao lúc này Cao Phong lại ngông cuồng đến như vậy chứ, anh ta muốn dùng sức của một người khiêu chiến tất cả mọi người sao?

Mấy tháng không gặp có khác, sao Cao Phong có thể ngông cuồng đến nơi này mà ra oai như vậy?

Hay là anh ngông cuồng như vậy vì anh có sức mạnh thật sao?

Lúc này, người đàn ông trung niên kia và vài tên cao thủ của nhà họ Cao đều đang có chút do dự.

Người luyện võ rất coi trọng khả năng chiến đấu cá nhân, nếu như bọn họ hợp lực công kích một người, vậy cho dù họ có thắng thì chiến thắng đó cũng không vẻ vang gì!

“Các người còn do dự cái gì nữa, nếu anh ta đã nói như vậy thì mấy người cũng tiến hết lên cho tôi!”

Cao Anh Hạo nằm trên đất, nhưng anh ta vẫn không quên quay về bên kia hô to.

Tổng cộng có sáu người luyện võ của nhà họ Cao không dám chống đối mệnh lệnh của Cao Anh Hạo, họ chỉ có thể cất bước tiến lên, đứng ở phía đối diện Cao Phong.

“Giết anh ta đi! Nghĩ hết tất cả mọi cách để giết anh ta cho tôi!” Cao Anh Hạo giống như người bị điên vậy, anh ta hét to lên với người luyện võ của nhà họ Cao.

Mọi người trong nhà họ Cao không nói lời nào, cái vị khách mời khác cũng giữ yên lặng.

Lúc mà Cao Phong mang những thuộc hạ của anh đến thì họ đã không dám nói gì rồi, mà họ chỉ dám lẳng lặng nhìn mà thôi.

Long Tuấn Hạo khẽ cau mày, anh ta cũng có quen biết và va chạm với mấy người luyện võ của nhà họ Cao này.

Vì lẽ đó anh ta có thể nhìn ra từ tư thế và bước đi của những người luyện võ của nhà họ Cao, đó là những bước đi vô cùng vững vàng và chắc chắn. Có thể nhìn ra được rằng bọn họ có thực lực vô cùng mạnh mẽ và đáng gờm.

Hảo hán không chịu nổi đàn sói, hai quyền cũng khó địch nổi bốn tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK