Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1823

Nhưng mà Cao Phong không quan tâm đến chuyện này, anh thuận tay cầm một khối nguyên thạch lên, đó chính là khối nguyên thạch cô gái kia vừa để xuống.

“Khoiis này tôi đã xem qua, khối lượng không đủ.” Cô gái áo đen lạnh nhạt nói.

“À, cô đã xem qua? Vậy thì khối này đi.” Cao Phong lạnh nhạt nói, tiện tay đưa một khối nguyên thạch cho ông già kia.

“Hả?”

Khổng Duệ Chí, ông già và cô gái áo đen kia đồng thời hơi sững sờ.

Cao Phong chỉ chọn như vậy?

Vậy là đã chọn xong rồi?

Đây là cái giá bảy triệu tỷ, kiếm tiền dễ như vậy à?

Cả Khổng Duệ Chí cũng cảm thấy xấu hổ, trong đầu ông ta nghĩ cậu lấy của người ta bảy triệu tỷ thì cậu cũng phải chọn một lúc chứ?

Chứ cầm đại một khối lên là xong rồi ad?

“Tôi nói, khối này không phải ngọc quý, bề ngoài không đẹp, xác xuất ra ngọc rất ít, hầu như sẽ không ra ngọc.” Cô gái áo đen hơi nhíu mày nói.

“Cô nói không sai! Nhưng mà bên trong này có sợi vàng.” Cao Phong suy nghĩ một chút rồi cười nói, anh nói thêm câu nữa: “Mấy người có tin hay không thì tùy hai người, nhiệm vụ của tôi đã xong.”

Nói xong câu này, Cao Phong xoay người rời đi về phía đài cắt đá.

“Cậu Vũ, cậu chọn một khói này thôi à?” Ông già kịp thời phản ứng vội vàng hỏi.

“Không phải tôi vừa chọn một khối nguyên thạch cho ông rồi à.” Cao Phong không quay đầu lại xua tay trả lời.

Khổng Duệ Chí hơi xấu hổ, ông ta cũng vùi đầu chạy theo Cao Phong.

Ông ta luôn cảm giác, Cao Phong đang lừa ông già kia.

“Cô chủ, việc này, bây giờ chúng ta…” Ông già bị lừa gạt nên bây giờ ông ta không biết nên nói như nào.

“Chúng ta bị anh ta lừa rồi!” Cô gái mặc bộ đồ đen hừ lạnh một tiếng.

Ông già cũng không biết làm sao, trong lòng ông ta đồng ý với câu nói của cô gái mực áo đen.

Bởi vì kể cả một người chuyên gia đổ thạch lâu năm cũng không thể nhìn qua một phát là biết chắc chắn nguyên thạch này có ngọc hay không, bên trong nó là loại ngọc gì.

Mà Cao Phong lại chắc chắn bên trong nguyên thạch này có sợi vàng, điều này làm cô gái mặc áo đen và ông già cảm thấy Cao Phong đang lừa gạt lấy bảy triệu tỷ của bọn họ.

“Đi, chúng ta đi mở đá xem,nếu không có sợi vàng thì chúng ta tìm anh ta tính sổ.”

“Bảy triệu tỷ không là gì, nhưng anh ta không có cửa để lauwf chúng ta đâu!”

Cô gái mặc áo đen hừ lạnh một tiếng, rồi trả tiền mua nguyên thạch này, sau đó dẫn ông già đến chỗ đài cắt đá.

Rất nhanh hai người Cao Phong, có cô gái mặc áo đen và ông già kai đứng trên mặt bàn cắt đá.

Bây giờ trên bàn cắt đá đã có mấy người đang xếp hàng cắt đá.

Nhưng mà kết quả của bọn họ không được tốt lắm, từng người cầm một nguyên thạch bị cắt hư đi và vẻ mặt buồn bã đi xuống đài.

Cao Phong cũng không nóng nảy, anh đang chờ bọn họ xuống hết thì mới đi đến trước mặt bàn cắt đá.

Bây giờ trong tay anh đang có mấy viên đá nguyên thạch, nếu toàn bộ đều cắt ra ngọc thì chắc chắn mất cũng nhiều thời gian.

Nhưng mà khi Cao Phong chuẩn bị bước lên đài thì bị một người dành trước.

Đó là ông già kia dưới chỉ bảo của cô gái mặc áo đen kia cầm viên đá mao lieu kia đi lên đài cắt đá.

Cao Phong cũng không định tranh chỗ với bọn họ, ấy giờ anh đứng lại, chờ đợi ở dưới đài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK