Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1778

“Cái đó, chị San à, chị biết tiền tiêu vặt mỗi một tháng của em cũng không nhiều, đoạn thời gian trước em mới vừa mua một bộ đồ trang điểm chừng mấy chục triệu, bây giờ cũng không còn bao nhiêu tiền…” Cô gái kia từ chối nói.

Lâm Hướng San sửng sốt một chút, sau đó vừa nhìn về phía những cô gái khác.

Mấy cô gái mới vừa rồi còn cướp tính tiền, lúc này đều rối rít cúi đầu xuống, cũng không nói muốn tính tiền nữa.

Lâm Hướng San ngây ngẩn.

Cô ta biết, chi phí của buổi tối ngày hôm nay, ít nhất cũng phải bốn trăm triệu trở lên.

Nói ra thì, bốn trăm triệu không tính là ít.

Nhưng mà bốn trăm triệu này với mấy người có mặt ở đây mà nói, thật sự không thể coi là khó khăn, bọn họ có thể lái được xe năm tỷ trở lên, lấy ra bốn trăm triệu cũng không phải việc quá khó.

Nhưng mà, lúc này lại không có một người nào lên tiếng nói chuyện, lại càng không có ai muốn giải vây thay Lâm Hướng San lần này.

Cao Phong cũng không nói gì, anh thật sự muốn nhìn một chút, chơi thành một trận náo nhiệt đến như vậy, cuối cùng sẽ thu dọn cục diện như thế nào, biểu hiện của đám người Lý Hiểu Khang lại sẽ ra sao.

“Chị San, hay là mỗi người bọn em cho chị mượn ít tiền, chị góp lại… rồi thanh toán?”

Lại có một cô gái lên tiếng, hơn nữa khi nói đến chữ “Mượn”, cô ta còn cố ý tăng thêm ngữ điệu một chút.

Lâm Hướng San bỗng nhiên trợn to hai mắt, không thể tin mà nhìn cô bé này.

Quan trọng hơn là, sau khi cô bé kia nói ra lời này, những người khác lại đều không hề phản bác, thậm chí còn có mấy cô gái còn gật đầu một cái!

Điều này làm cho Lâm Hướng San cảm thấy rất là hoang đường, chỉ là bốn trăm triệu tiền cơm thôi mà, mấy người bọn họ thế nhưng lại nói ra từ “Mượn” này?

Phải biết, Lâm Hướng San quen biết bọn họ trong khoảng thời gian lâu đến như vậy rồi, nhưng mà mỗi một lần đi ra ngoài chơi, đều là Lâm Hướng San trả tiền.

Không nói cái khác, chỉ nói riêng đến việc tụ tập ăn cơm, cho dù là thời gian một năm này thôi thì Lâm Hướng San cũng đã tiêu đến mấy tỷ có hơn ở trên người bọn họ rồi!

Hôm nay không có tiền, để cho bọn họ thanh toán một lần, bọn họ lại nói sẽ cho Lâm Hướng San mượn tiền, điều này làm cho năm bình cảm giác cay, đắng, ngọt, bùi và chua chát trong lòng của Lâm Hướng San đều bị đổ ra, sau đó trộn lẫn vào nhau.

Trong đầu của Lâm Hướng San bỗng nhiên lại lóe lên những lời mà trước đó Cao Phong đã nhiều lần nói với chính mình.

Có những người bạn chẳng qua là bạn rượu, có những mối xã giao chẳng qua cũng chỉ là xã giao vô nghĩa mà thôi.

Chẳng lẽ, Cao Vũ đã nói đúng?

Nghĩ tới chỗ này, Lâm Hướng San chậm rãi quay đầu, nhìn về nơi Cao Phong đang đứng.

Vẻ mặt của Cao Phong lúc này vẫn dửng dưng, hai tay khoanh trước ngực, cũng không nói một lời.

“Các người cho tôi mượn tiền?” Trong lòng của Lâm Hướng San dâng lên một tia lạnh lẽo, chậm rãi quét mắt nhìn mấy cô gái.

“Chị San, chị cũng đừng để ý, chủ yếu là vì bọn em ra ngoài cũng không mang nhiều tiền như vậy, cho nên…”

“Đúng vậy chị San, bao một căn phòng như thế này thấp nhất cũng phải mất mấy trăm triệu, bọn em thật sự không lấy ra được!”

“Đúng vậy, nếu như có thể lấy được ra, tôi chắc chắn đã dứt khoát tính tiền rồi.”

Lâm Hướng San nhìn mấy cô gái đang ríu rít, khóe miệng không nhịn được mà dâng lên vẻ khổ sở.

Mấy người bọn họ thật sự coi mình là kẻ ngu hay sao?

Nói đến đường đường chính chính như vậy, vậy thì tại sao bọn họ không thể dứt khoát gom tiền lại rồi thanh toán hóa đơn, mà lại nói gom tiền cho mình mượn chứ ?

Chẳng qua là, trong lòng của Lâm Hướng San bây giờ chỉ còn lạnh lẽo, căn bản không có tâm trạng lý luận cùng với bọn họ nữa.

Có một số việc, chính mình có thể nhìn thấu là được rồi.

Cô gái có mái tóc dài kia lại lần nữa bồi thêm một câu: “Chủ yếu là vì lúc tới không mang nhiều tiền như vậy…”

Những người khác đều rối rít gật đầu, đồng ý với lời giải thích này của cô ta.

“Không mang nhiều tiền như vậy thì làm sao mà lại dám bao phòng riêng đắt tiền như vậy? Tại sao mà lại gọi nhiều rượu đắt như thế chứ?”

“Không có tiền còn dám tiêu xài phung phí trước như vậy, đây là chờ người khác tới tính tiền đúng không?”

Bỗng nhiên, một giọng nói cực kỳ không hài lòng vang lên, phá vỡ bầu không khí ở nơi này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK