Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4392

Cho nên Hoa Hồng mới cố gắng lấy hết can đảm, hơn hai mươi năm qua đây là lần đầu tiên nói lời tỏ tình với một người khác giới.

“Hoa Hồng! Cô hãy nhìn tôi này.”

Bỗng nhiên Cao Phong quay đầu lại nhìn Hoa Hồng nói.

“Sao cơ?”

Hoa Hồng sửng sốt hai giây, cuối cùng vẫn ép mình ngẩng đầu lên đối diện với Cao Phong.

Nhưng không đến ba giây, tim Hoa Hồng lập tức đập thình thịch trong lồng ngực, sau đó cô ta vội vàng đảo ánh mắt nhìn về một phía.

“Thật ra cô cũng không hề thích tôi.”

“Cô chỉ thích loại cảm giác có nơi để dựa vào này.”

“Nghe cô nói là tuổi thơ của cô vẫn luôn sống ở dưới cái bóng của cha, cho nên cô mới oán hận đàn ông.”

“Thật ra cô chỉ là thiếu tình thương của cha, vậy nên cô thích loại cảm giác ỷ lại này.”

“Đây không phải là tình yêu, cũng không phải là thích.”

“Cô có thể hiểu được ý của tôi không?”

Cao Phong nhìn Hoa Hồng, giọng điệu của anh rất là nghiêm túc.

“Tôi… Tôi hiểu.”

Hoa Hồng cúi đầu, gật nhẹ một cái, cô ta thì thào mà trả lời.

Cao Phong liếc mắt nhìn Hoa Hồng một cái, anh mấp máy môi nhưng cuối cùng vẫn không nói thêm gì nữa.

Một lát sau, Hoa Hồng nở nụ cười một cái rồi ngẩng đầu nói: “Được rồi! Cũng chẳng có chuyện gì hết, chúng ta vẫn là anh em thôi đúng không?”

“Đúng vậy!”

Cao Phong gật đầu rồi trả lời.

“Nào! Anh em!”

Hoa Hồng cười ha ha, siết chặt nắm tay rồi đến trước mặt Cao Phong.

Cao Phong dừng một lát rồi cũng giơ tay ra bắt tay với Hoa Hồng.

Hai nắm tay, một lớn một nhỏ.

Hoa Hồng có làn da trắng nõn mềm mại, mà thật ra làn da của Cao Phong cũng không đen lắm, chỉ là so với Hoa Hồng thì có vẻ có hơi đen và thô ráp.

“Được rồi, tôi đi trước đây.”

“Nếu như anh có chuyện gì thì cứ gọi tôi.”

“Hoặc là ngày mai anh có đi đến chỗ dì Thảo, nếu cần người dẫn đường thì cũng có thể gọi tôi.”

Hoa Hồng đứng dậy một cách chậm rãi, nhanh chóng nói xong rồi không đợi Cao Phong trả lời lại liền trực tiếp bước nhanh đi ra ngoài.

“Hình như ở bên ngoài trời sắp mưa, tôi phải đi xem xem quần áo của tôi đã được mang vào nhà chưa.”

Hoa Hồng để lại câu này và chạy nhanh ra khỏi phòng giống như là đang trốn tránh thứ gì.

“Lạch cạch!”

Cửa phòng đóng lại, ngoài cửa truyền đến âm thanh chạy Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! đầu nhìn bóng đèn trên trần nhà.

Ai cũng có lòng yêu cái đẹp.

Nhưng mà ở trong lòng Cao Phong, Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! với nụ cười của Kim Tuyết Mai, đều không thể so sánh được với sự hy sinh của Kim Tuyết Mai, sự hy sinh khi cô đã sinh con cho anh.

Cho nên không phải Cao Phong tuyệt tình mà là trong lòng anh thật sự cũng không thể chứa được người phụ nữ khác nữa.

Tuy rằng Hoa Hồng cũng vì anh mà hi sinh không ít.

Nhưng Cao Phong vẫn không thể làm vậy trong khi còn chưa biết Kim Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! đi quá gần với người phụ nữ khác.

Sau khi Hoa Hồng rời khỏi phòng của Cao Phong thì tăng nhanh tốc độ mà chạy về phòng mình.

Dọc đường đi, mọi người nhìn thấy Hoa Hồng đều cảm thấy có chút nghi hoặc.

Cho đến khi vào trong phòng, Molly đang ngồi trước gương, cô ta không nhịn được sửng sốt.

“Chị! Chị khóc hả?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK