Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1875

Nhưng khi đối mặt với tên đàn ông cao to này, thì đến cả cơ hội bị đánh trả cũng không có, thì đều bị ngã xuống đất.

Thực lực của tên đàn ông cao to này, phải kinh khủng đến cỡ nào?

Bốp!

Tên đàn ông cao to kia nhẹ nhàng giải quyết mười mấy tên hộ vệ nhà họ Cao, đột nhiên tiến lên một bước, một cước đạp lên một tảng đá to gần bằng cái chậu rửa mặt.

Đôi giày cứng rắn phát ra tiếng vang, mà tảng đá có tính chất cứng rắn, lại bị anh ta đạp mạnh như vậy một phát, đã bị đạp đến mức chia năm xẻ bảy.

Ngoại trừ đám người của Võ Hoắc Đống, thì những người khác nhà họ Cao đều vô cùng chấn động.

Đến tảng đá cũng có thể dễ dàng giấm nát, người đàn ông cao to kia là người sắt sao?

Nếu như một cước này giẫm lên thân người, còn không phải là giẫm bẹp người đó tại chỗ hay sao?

“Người nước ngoài, gọi tôi là Cuồng Ngưu.”

Khóe miệng của người đàn ông cao to có chút cong lên, chân đạp đá vụn, từ tốn nói.

Nghe được cái tên này, người nhà họ Cao có thể hiểu một chút về thế lực ở nước ngoài, sắc mặt trong nháy mắt đã trở nên trắng bệch.

Đến cả Cao Anh Hạo, cũng là bỗng nhiên trừng to mắt, sự bất mãn ở trong lòng hoàn toàn biến mất không thấy.

“Cuồng Ngưu! Võ sĩ nổi danh ở nước ngoài, từng ở thảo nguyên Châu Phi, tay không vật lộn với một con bò rừng phát điên.Cuối cùng thì con bò rừng kia, đã bị anh ta dùng hai tay mạnh mẽ xé ngang ta, nghe nói cũng đã được lên tin tức?”

“Đúng vậy, chính là từ lúc đó, anh ta mới có cái danh xưng là Cuồng Ngưu, đến cả bò rừng đang phát điên đều có thể tay không xé nát!”

Sau lưng của Cao Anh Hạo, truyền đến từng đợt tiếng nghị luận sợ hãi, thán phục.

Bọn họ cũng đều biết đến danh tiếng của Cuồng Ngưu, nhưng bọn hắn không biết, dạng cao thủ siêu cấp như Cuồng Ngưu, vậy mà lại là đồ đệ của Hoặc Võ Đống.

Như vậy thì thực lực của Hoắc Võ Đống kia, phải cường đại đến cỡ nào?

Chỉ sợ, nói một tiếng nghịch thiên, cũng đều không quá đáng!

“Ông Hoặc, Anh Hạo phục ngài rồi!”

Ánh mắt của Cao Anh Hạo lấp lóe mấy lần, sau đó chắp tay hành lễ với Hoặc Võ Đống.

“Không sao, luận bàn so sánh một chút thì cũng được.”

“Nếu như nhà họ Cao vẫn còn muốn so tài, thì cũng có thể đi lên thử một chút.” Hoặc Võ Đống gác tay cười nhạt nói.

Nhưng, cũng không có ai dám can đảm đáp lời.

Bao gồm tất cả những người mà nhà họ Cao, đã phải đi khắp các nước để mời cao thủ đến dạy bảo cho con em nhà họ Cao, hay các cao thủ hộ vệ của nhà họ Cao, lúc này đều yên lặng

cúi đầu xuống.

Bọn họ cũng không muốn, bị Cuồng Ngưu một cước dẫm nát xả xương cốt và lục phủ ngũ tạng mà!

“Ông Hoắc, bên ngoài gió lớn, mời ngài đi vào trong đảo để nói chuyện!”

Cha của Cao Anh Hạo tiến lên một bước, rất nhiệt tình mời gọi.

“Đúng đúng đúng, ngài Hoặc mau vào nhà đi.” Cao Anh Hạo cũng vội vàng nói.

Hiện tại Hoặc Võ Đống đã cho thấy thực lực, cho nên nhà họ Cao rất coi trọng ông ta.

Đặc biệt là Cao Anh Hạo, có thể bắt Cao Phong về hay không, coi như là trông cậy vào Hoắc Võ Đống.

Hiện tại thực lực của đám người Hoặc Võ Đống mạnh như thế, lúc này khiến Cao Anh Hạo cũng rất vui vẻ.

“Ông Hoắc này, hôm nay đã muộn rồi, hay là để ngày mai lại nói chuyện sau.” Một đám người vừa đi vào bên trong đảo, vừa nói chuyện.

“Tư liệu tôi đã nhìn rồi, nghe nói Cao Kình Thiên kia, có thể đánh nhau khó phân thất bại với Thân Thái Nguyên sao?” Hoắc Võ Đống thản nhiên nói, nhưng ở trong mắt cũng không thèm để ý một chút nào cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK