Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1353

“Hứa Vĩnh Hạo!”

Nam Phương Hòa Trạch vô cùng phẫn nộ,tiến lên từng bước nói.

“A, ngại quá, làm cho anh nhớ lại chuyện không tốt rôi, thật sự có lỗi quá! Có điều…”

“Loại chuyện này đối với dòng tộc nhà họ Nam Phương các người mà nói không phải rất bình thường hay sao? Ha ha ha!”

Hứa Vĩnh Hạo ha hả cười.

Nghe thấy sự chế giễu trong lời nói của người kia, Nam Phương Minh Nghị cũng không có chút giận dữ nào.

Nhưng mối quan hệ giữa các võ giả đơn giản chính là thô bạo như vậy đó.

Từ ngày xưa đã có câu nhất văn nhì võ, năng lực không bằng người khác thì sẽ bị người ta dẫm nát dưới chân.

“Hứa Vĩnh Hạo mày đừng đắc ý, hai năm trôi qua rồi, ai hơn ai thấp còn chưa biết được đâu”

Nam Phương Hòa Trạch lạnh lùng.

“Được! Tôi chờ anh, để xem sau hai năm này, đạp vào mặt của anh có còn thoải mái như trước không?”

Trên mặt Hứa Vĩnh Hạo lộ rõ sự chế giễu.

“Vĩnh Hạo, đi thôi.”

Từ phía xa xa có một nhóm người đi tới, đi đầu là một lão già nói.

“Ông nội cháu đến đây!”

Hứa Vĩnh Hạo vội vàng lên tiếng, sau đó hừ lạnh một tiếng rời đi.

Mà lão già kia chỉ liếc mắt nhìn Nam Phương Minh Nghị một cái lập tức thu hồi ánh mắt, cất bước lên tàu chở khách.

“Cao Phong, đây chính là nhà họ Huỳnh ở Hòa Bình, cũng là một dòng tộc võ thuật rất mạnh…”

“Năm đó bọn họ ngay cả tư cách xách dép cho dòng tộc nhà họ Nam Phương chúng ta cũng không có.”

Nói tới đây, sắc mặt Nam Phương Minh Nghị dân ảm đạm nói: “Hiện tại bọn họ lại mạnh hơn dòng tộc nhà chúng ta gấp nhiều lần.”

Mười mấy người dòng tộc nhà họ Nam Phương đều khẽ thở dài, dòng họ mạnh hơn nhà bọn họ hiện nay đâu chỉ có môi nhà họ Huỳnh.

Dòng tộc nhà họ Nam Phương tuy không phải đứng cuối trong giới võ thuật ở thành phố Hòa Bình, thế nhưng cũng không thể bằng những dòng tộc ở những khu khác.

Cao Phong liếc nhìn Nam Phương Minh Nghị một cái, cũng hiểu được tình cảnh hiện tại của dòng tộc nhà họ Nam Phương.

Ở trong khu Thành Nam, dòng tộc nhà bọn họ đương nhiên là số một, thế nhưng nhìn rộng ra trong toàn bộ thành phố Hòa Bình thì dòng tộc nhà bọn họ cũng không được coi trọng lắm.

Dựa vào sự kiêu ngạo của Nam Phương Minh Nghị, nếu như thật sự không có cách nào khác, chỉ sợ không có chuyện sẽ cúi mình đến mời Cao Phong ra tay trợ giúp.

“Tôi sẽ cố hết sức ”

Cao Phong dừng hai giây, sau đó nhẹ giọng nói.

“Hừ! Anh có tận lực đến mấy thì sự cách biệt thực lực cũng không thể bù đắp được.”

“Nếu như cháu có thể đánh thắng Hứa Vĩnh Hạo thì ông Nam Phương Minh Nghị đây sẽ phục cháu lợi hại!”

Nam Phương Minh Nghị hừ lạnh một tiếng.

Mỗi khi nhớ tới hội thi võ thuật lần trước, nhớ lại cảnh tượng chính mình bị Hứa Vĩnh Hạo dẫm nát dưới chân, trong lòng Nam Phương Hòa Trạch lại nổi lên uất ức cùng cực.

Nam Phương Minh Nghị thở dài một tiếng, nói: “Cậu Cao Phong không cần phải quá áp lực, chỉ có thể tiến vào top 5, dòng tộc nhà họ Nam Phương chúng tôi đã rất thỏa mãn rồi.”

Những người khác cũng yên lặng gật đầu, nhưng trong lòng lại hiểu được, tiến vào top 5 khó khăn đến mức nào? “Lần trước tham gia hội thi võ thuật, dòng tộc nhà họ Nam Phương đứng thứ bao nhiêu?”

Cao Phong quay đầu hỏi.

“Này…mười bảy…

Khuôn mặt già nua của Nam Phương Minh Nghị không nhịn được đỏ lên.

Cao Phong nghe vậy bông cảm thấy không thể tưởng tượng nối mà nhìn Nam Phương Minh Nghị.

Dòng tộc nhà họ Nam Phương ở trong khu Thành Nam được công nhận có thế lực mạnh nhất.

Kết quả ở trong cuộc thi võ thuật gần nhất ở thành phố Hòa Bình chỉ có thể đứng thứ mười bảy thôi sao? Điều này thể hiện rằng thực lực của dòng tộc nhà họ Nam Phương quá yếu hay là những dòng họ võ thuật ở thành phố Hòa Bình quá mạnh mẽ? Cao Phong sẽ không khinh địch, cũng sẽ không nghĩ là dòng tộc nhà họ Nam Phương quá yếu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK