Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2052

“Nhà họ Lê cùng với nhà họ Thương bọn họ nhất định là nghe được tin tức Cao Phong đến nhà họ Lâm của chúng ta, cho nên lúc này đây… bọn họ chắc chắn đến là để giải quyết mọi chuyện!”

Câu nói của dì hai Lâm Hướng San, trong nháy mắt khiến cho mọi người trong nhà điều hiểu được tình hình hiện tại.

Ngoài vấn đề này ra, bọn họ thật đúng là không thể nghĩ ra một lý do nào khác nữa.

“Nhất định là nhà họ Thương đã biết được kế hoạch của Cao Phong, và cho rằng nhà họ Lâm chúng ta hiện tại đang cùng với Cao Phong hợp tác làm ăn với nhau rồi, cho hiện tại bọn họ đến đây là để chất vấn chúng ta?”

“Đúng rồi, nhất định là như vậy!”

“Cao Phong, cậu xem cậu đã làm gì đây này, nhờ cậu mà chúng tôi lại có thêm phiền phức, đúng là một người chẳng ra gì!”

“Bây giờ chẳng khác nào cậu đang đâm ngàn nhát dao sau lưng chúng tôi, nếu cậu thật lòng muốn chết thì mình cậu chết đi, vì cái gì mà muốn kéo nhà họ Lâm chúng tôi chết theo cậu!”

Đám người nhà họ Lâm đối với Cao Phong lúc này không ngừng quát mắng, như thể Cao Phong đã thành kẻ thù không đội trời chung với bọn họ vậy.

“Cao Phong, đây chính là cơ hội mà cậu nhắc đến đây à? Đây đúng là một cơ hội đặc biệt khiến cho nhà họ Lâm chúng tôi mãi mãi không quên hay sao?”

Lâm Đống nghiến răng, âm thanh kẽo kẹt phát ra, hận không thể đi lại chỗ Cao Phong tát cho anh hai bạt tay.

Ngay khi Lâm Đống có ý nghĩ này thì lập tức dì hai của Lâm Hướng San bỗng nhiên đi lên, giơ bàn tay ra hướng tới Cao Phong mà tát một cái thật mạnh.

“Nhờ ơn phúc của cậu mà giờ nhà họ Lâm của chúng tôi cũng bị luyên lụy rồi!”

Dì hai của Lâm Hướng San tức giận mắng mỏ một tiếng, sau đó thả lỏng bàn tay xuống.

“Dừng lại!” Cụ tổ Lâm tức giận, lên tiếng.

Tuy nhiên, dì hai của Lâm Hướng San dường như không nghe thấy nên căn bản bà ta cũng không có ý định dừng tay lại.

“Bang!”

Khổng Duệ Chí nắm lấy cổ tay của bà ta một cách hung hăng, sau đó thô bạo đẩy bà ta sang một bên.

“Tôi cảnh cáo bà, nếu bà dám động tay động chân vào cậu Phong một lần nữa, nhà họ Lâm các người, chắc chắn phải chết!”

“Nếu bà đang nghi hoặc lời, không tin lời của tôi nói thì liền có thể thử xem.” Khổng Duệ Chí tiến lên một bước, cười lạnh một tiếng nói.

“Cậu, Khổng Duệ Chí thì là cái thá gì chứ, dám đối với nhà họ Lâm ăn nói ngông cuồng, không nể nang ai như thế?” Lâm Đống căm tức nhìn Khổng Duệ Chí.

Khổng Duệ Chí khóe miệng cong lên, cười giễu cợt: “Nhà họ Lâm các người chẳng qua chỉ có chút tiếng tăm ở thủ đô này thôi, người bình thường không dám động các người.”

“Nhưng, đối với anh Phong thì lại khác, chỉ cần anh ấy nhìn một cái thì lập tức sẽ có hàng trăm con chó trung thành bao vây xung quanh nhà họ Lâm nay, cho dù có muốn trốn cũng không được.”

“Nếu mấy người không tin thì có thể lập tức thử xem là biết liền chứ gì.”

Khổng Duệ Chí nói hết tất cả một lượt, sau đó liền lui lui về phía sau, lúc này không có kẻ nào dám ngăn lại.

Khi tất cả mọi người trong nhà họ Lâm bắt gặp ánh mắt của Khổng Duệ Chí, họ không khỏi sửng sốt, không ai còn dám tiến lên.

Nếu là người bình thường, xác thật là không dám tùy tiện động vào nhà họ Lâm, dù sao thì mấy người tầm thường đó cũng đâu gánh nổi hậu quả khi chọc giận bọn đâu.

Nhưng nếu thực sự có loại người như thế này xuất hiện thì sao, một người không hề quan tâm đến sinh mạng của người khác, đừng nói đến nhà họ Lâm, thậm chí là nhà họ Diệp thì có thể như thế nào?

Họ thậm chí không quan tâm đến sự sống và cái chết của người khác, nhưng lại sợ hãi những hậu quả khác ập lên đầu họ?

“Đừng cãi nhau nữa! Trước tiên, chúng ta phải đi ra ngoài xem có chuyện gì đang xảy ra!”

Ông cụ Lâm thở dài một tiếng, sau đó chống gậy, hướng ra bên ngoài mà đi tới.

Ông chủ nhà họ Thương cùng với nhà họ Lê đã đến, bọn họ thậm chí phải tự mình tiến đến nghênh đón.

Đám người Lâm Đống với ánh mắt hung ác liếc nhìn đám người Cao Phong một cái, rồi nhanh chóng đi theo sau cụ tổ Lâm.

“Đi thôi, chúng ta phải đi xem một chút, nói không chừng thật là tới tìm chúng ta.” Cao Phong dẫn theo hai người Jason cùng đi ra ngoài.

“Ông chủ, ông chủ đây rồi!” Mọi người vừa mới đi đến, tên quản gia kia lập tức chạy trở về một lần nữa.

“Làm sao vậy, hai vị gia chủ kia đâu rồi?” Lâm Đống vội vàng tiến lên hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK