Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1897

Thi Tống Văn nghĩ rằng Lý Khải Kiệt khẳng định đến xế chiều hoặc là buổi tối, ai biết anh ta sẽ đến đây sớm như vậy.

“Tôi với bạn cũ đã lâu không gặp, biết được chút tin tức của bạn cũ, tự nhiên là phải đi suốt đêm đến đây.”

“Về phần ông, giống như có chút không vừa ý đối với chức vị này sao? Vậy thì cũng không cần phải làm nữa, sẽ có người tiếp nhận thay ông.”

Lý Khải Kiệt nhàn nhạt nói xong, sau đó tiếp tục cất bước.

Tất cả mọi người chung quanh giống như nhau đều sững sờ, bạn cũ của Lý Khải Kiệt??

Là ai đây??

Có thể cùng với Lý Khải Kiệt kết giao bạn bè, đồng thời cũng để Lý Khải Kiệt vì anh ta mà chạy suốt đêm tới thủ đô Hà Nội, nhất định là đại nhân vật có thân phận không thấp đi?

“Cậu chủ Jackson, cái chuyện kia của tôi cũng chỉ là chuyện đùa mà thôi, thực sự là bởi vì bị cậu thanh niên nói chuyện quá đáng làm cho giận dữ.”

“Cậu ta nói cậu ta có thể xóa bỏ chức vị của tôi, chính là chuyện của một câu nói, trong lúc nhất thời tôi tức giận nên mới nói ra như vậy…”

Thi Tống Văn vội vàng giải thích khiến cho lời nói cũng không mạch lạc, nụ cười trên mặt ông ta so với khóc còn khó coi hơn.

Một bên vừa nói một bên còn đưa tay chuyển hướng sang chỗ của Cao Phong.

“Ai nha, kia chính là cậu thanh niên kia nói sao?” Lý Khải Kiệt làm ra vẻ kinh ngạc nhìn về phía Cao Phong.

“Ha ha.” Nữ thư kí thực sự không thể nhịn được nữa, lúc này liền bật cười.

Mặc dù lúc này Cao Phong đang đeo mặt nạ, nhưng nữ thư kí cũng có thể nhận ra, Cao Phong chính là người mà Lý Khải Kiệt muốn tìm.

“Vâng, chính là cậu thanh niên này đã nói như vậy, anh ta còn nói xem như cậu chủ Jackson có nhìn thấy anh ta, cũng phải kêu anh ta một tiếng cậu Vũ.” Thi Tống Văn liền tranh thủ đem tất cả trách nghiệm đều đẩy lên trên người của Cao Phong.

“Thực sự là nói như vậy?” Trên mặt Lý Khải Kiệt xuất hiện tia nghiền ngẫm.

“Đúng như vậy, cậu chủ Jackson.” Thi Tống Văn không chút nào phát hiện ra biểu cảm nghiền ngẫm của Lý Khải Kiệt.

Lý Khải Kiệt cười nhạt một tiếng, sau đó quay ngwuoif đi về hướng của Cao Phong.

Bốp!

Trước mắt của biết bao nhiêu người, bàn tay của hai người trong nháy mắt liền cầm lấy nhau một chút, mọi thứ đang diễn ra đều rất tự nhiên.

“Đã lâu rồi không gặp cậu!” Cao Phong cười nhạt một tiếng.

Lý Khải Kiệt thở dài một tiếng, đưa tay ra ôm thật chặt lấy Cao Phong.

“Bạn bè tốt của tôi, cậu cũng không biết lúc trước tôi đã phải chịu đựng biết bao nhiêu áp lực.” Lý Khải Kiệt nhỏ giọng nói ở bên tai của Cao Phong.

“Lời tôi nói vẫn như cũ cũng không có gì thay đổi, chỉ cần Lý Khải Kiệt cậu ở trong tập đoàn Hà Đô một ngày, thì tập đoàn Hà Đô kia sẽ chính là đồng minh của khối tập đoàn Đế Phong, là bạn bè của tôi.”

Cao Phong cũng nhẹ nhàng nói một câu.

“Được rồi!” Lý Khải Kiệt vỗ vỗ lưng của Cao Phong, lúc này hai người mới tách nhau ra.

Tất cả mọi người xung quanh, thấy được cảnh tượng này đều đứng sự lại tại chỗ trợn tròn mắt lên.

Vậy mà Lý Khải Kiệt cũng gọi tên của cậu thanh niên Cao Vũ này, thậm chí còn bắt tay, xem ra quan hệ cực kì thân thiết.

Cái này, đây là tình huống như thế nào?

“Cậu chủ Jackson, cái này, cái này…” Thi Tống Văn giống như bị điện giật, bờ môi run rẩy hô lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK