Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1489

Nếu không phải chính mắt nhìn thấy loại hiện trường này, tuyệt đối không dám tưởng tượng, có rất nhiều máu tươi bên trong cơ thể của con người.

Mộ Dung Hạo lúc này đang chảy rất nhiều máu tươi, thậm chí làm dính đỏ hơn phân nửa cái đài thi đấu võ thuật! Bởi vì Nam Phương Minh Nguyệt lúc này cũng ở trên đài, cho nên máu tươi kia chảy tràn lan, thậm chí thiếu chút nữa dính vào giày cô.

Cảnh tượng kinh hoàng của việc chặt đầu tại chỗ này, ở trong mắt mọi người đang xem, lại là cũng không có nhiều sự sợ hãi.

Hơn nữa, là kích động, là hưng phấn, là cảm thán! Bởi vì Mộ Dung Hạo này, nên giết! “Anh Vũ, anh hùng, bất khả chiến bại!”

Nam Phương đứng lên tiện thể hô to một tiếng.

“Anh Vũ, là anh hùng, là vô địch!”

“Anh hùng! Anh hùng! Anh hùng!”

Chỉ thoáng một cái, toàn võ đài đã có mấy nghìn người, đều là trong miệng hô lớn hai chữ anh hùng.

Mấy ngàn âm thanh của lời nói tập trung tại một chỗ, đốt cháy không khí toàn bộ khán đài đến mức nóng bỏng nhất trong nháy mắt, lao thẳng lên bầu trời không gì có thể sánh được.

Ánh mắt mọi người đều tập trung tới trên người Cao Phong, vô cùng kích động.

“Đinh!”

Thân thế Cao Phong run lên, duỗi tay đẩy con dao dài xuống mặt đất, mũi dao chạm xuống đất phát ra một tiếng giòn vang.

Dùng con dao dài để chống đỡ thân thể, Cao Phong chậm rãi xoay người, nhìn mọi người xung quanh toàn bộ khán đài, miệng hơi hơi giật giật.

“Hựt”

Giờ khắc này, toàn khán đài trong nháy mắt đều an tĩnh vô cùng, âm thanh đang có đều biến mất không thấy.

Cao Phong một tay cầm dao trụ trên mặt đất, thân sắc bình tĩnh đối mặt với toàn khán đài, nói: “Cao Vũ, may mắn không đe doạ tính mạng của anh!”

“Hừ!”

Giọng nói Cao Phong trâm xuống, giữa sân càng thêm an tĩnh, ngay sau đó nhớ tới từng đợt âm thanh hít sâu.

Anh sau khi chém Mộ Dung Hạo, từng nói ra bốn chữ không được nhục mệnh này, Khiến cho cả khán đài vô cùng sửng sốt.

Mà giờ phút này, anh sau khi chém Mộ Dung Hạo, lại lần nữa nói ra bốn chữ không làm nhục mệnh! Mấy chữ này vô cùng đơn giản, đại diện cho vô số điều.

Cao Phong sở dĩ trải qua những gian nan, bọn họ càng xem anh ở trong mắt.

Nói ra những lời này, trên người Cao Phong kia vẫn luôn căng thẳng khá nhiều, bỗng nhiên chậm rãi bắt đầu tiêu tán.

Cao Phong chỉ cảm thấy mí mắt rất nặng tru, thực vây, sau khi vứt bỏ con đao trên tay xuống, liên té ngã xuống một bên.

“Cao Vũ”

Nam Phương Minh Nguyệt hô to một tiếng, chạy tới hướng Cao Phong.

“Anh Vũ!”

Nam Phương cùng với một số người con cháu của dòng họ Nam Phương, cũng là chạy điên cuồng về phía võ đài.

Ngay sau đó, toàn khán đài, mấy nghìn người đều là nghe tin lập tức hành động.

Mười người, trăm người, ngàn người! Mặc kệ phía trên võ đài có thể đứng bao nhiêu người, tất cả những người này đều là hướng về phía Cao Phong mà chạy tới, muốn đem cảm nhận của bọn họ trong khi đỡ Cao Phong dậy, không cho Cao Phong té ngã trên đất.

Thực mau, Cao Phong đã bị Nam Phương Minh Nguyệt ôm chặt thân thế.

Mà ngay sau đó, càng ngày càng nhiều người chạy vọt lại đây, trực tiếp đem Cao Phong mà ấm lên.

“Anh hùng không ngã, Việt Nam hùng mạnh!”

“Anh hùng không ngã, Việt Nam hùng mạnh!”

Mấy nghìn người đều giống như nhau, đem Cao Phong vây quanh ở trung gian nâng lên cao.

Trường hợp một lần mất kiểm soát, lúc này mới là một lòng chân chính thật sự! Cao Phong nỗ lực mở to mắt, nhìn cảnh tượng này, tiếp sau đó lại chậm rãi ngửa đầu nhìn về phía bầu trời.

Kỳ thật, Cao Phong biết lúc trước chính mình nhìn hết thảy mọi thứ, thật ra là chính mình làm mình ảo giác mà thôi.

Nhưng, anh vẫn tin tưởng vững chắc như cũ, trong lòng những người đó, vĩnh viễn ở trên trời, bảo vệ cho anh một đường đi phía trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK