Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 905

“Có thể ở một nơi như thế này gặp được người cùng quê, tôi tin rằng đấy chính là sự an bài của vận mệnh, vận mệnh cũng cho tôi hai sự lựa chọn.”

“Mà hai lựa chọn này lại chính là, hoặc là cùng Anh Cao Phong đầu đến người sống kẻ chết, và hai chinh là cùng Anh Cao Phong trở thành bạn bè.”

“Kỳ thật hôm nay tôi vẫn đang không ngừng suy nghĩ, sắp tới tôi sẽ phải đối mặt với Anh Cao Phong như thế nào”

“Nói về những chuyện trước đây giữa chúng ta, con trai của tôi hiện tại chưa rõ sống chết, ta vốn nên vì con mình mà báo thủ, cùng Anh Cao Phong đầu đến cùng.”

“Nhưng tôi đã suy nghĩ á một ngày, Anh Cao Phong đừng cười mấy lời này của tôi… Ta không dám ra tay với anh! Là thật sự không dám!”

“Hơn nữa ở trong lòng tôi cũng hy vọng, Vũ Hoàng Minh sẽ không chết, chỉ là đang sống ở một nơi nào đó mà thôi.”

“Mà chỉ cần Anh Cao Phong anh còn sống, thì hy vọng này sẽ không bao giờ tan biến.”

“Nếu tôi đã không dám ra tay với anh Cao Phong, không thể làm được kẻ thù của nhau, cho nên tôi cảm thấy, chỉ có thể chọn lựa chọn số hai mà thôi.”

Những lời này Vũ Hoàng Lê nói ra với một nhữ khí vô cùng thành khẩn, vô cùng nghiêm túc.

Cao Phong nghe vậy thấy những lời này liền rơi vào trầm mặc, cẩn thận cân nhắc về những lời này của Vũ Hoàng Lê. Mặc dù Vũ Hoàng Lê nói rất thành khẩn, nhưng Cao Phong cũng không dám tin tưởng, anh ta lại có thể độ lượng đến vậy.

Tôi giết chết con trai của anh, anh lại còn muốn làm bạn bè với tôi?

Đây là sự thật sao?

Nhưng nếu Vũ Hoàng Lê thật sự muốn đối phó Cao Phong, với thế lực hiện tại của anh ta, rõ ràng muốn phế anh là chuyện dễ như trở bàn tay.

Vũ Hoàng Lê nói anh ta không dám, Cao Phong cũng không dám tin.

Nhưng với tình hình hiện tại của anh, cũng không có cái gì đáng để Vũ Hoàng Lê lợi dụng cả.

Kia Vũ Hoàng Lê làm như vậy, rốt cuộc là vì cái gì? “Anh à muốn, quay về thành phố Hà Nội?” Cao Phong suy nghĩ một lát, thản nhiên nhìn về phía Vũ Hoàng Lê nói.

Vũ Hoàng Lê đột nhiên sửng sốt, trên mặt mang theo một loại ngượng ngùng, trong lòng xem như đã hoàn toàn bị chỉ số thông minh của Cao Phong chinh phục rồi. Anh ta tiếp xúc với Cao Phong cả ngày hôm nay, đều không hề lộ ra nửa lời về cái ý nghĩ này.

Không nghĩ tới Cao Phong vẫn có thể thông qua mấy lời nói này, liên có thể lập tức đoán được dụng ý của anh ta. Tuy rằng, chuyện này chỉ là một mặt mà thôi, nhưng dù sao thì nó cũng không đơn giản “Anh Cao Phong, phần mộ tổ tiên của nhà tôi, còn có cả phần mộ của cha tôi, tất cả đều đang ở thành phố Hà Nội “Vợ của tôi, này mấy tháng đã tiều tụy đi rất nhiều, hy vọng lớn nhất của cô ấy, chính là trước khi rời đi, có thể được ngồi ở trước phần một của cha trò chuyện một lần nữa…

Vũ Hoàng Lê do dự một chút, vẫn là ngẩng đầu lên nhìn Cao Phong.

Cao Phong khẽ nhíu mày, sau đó hít sâu một hơi, lên tiếng nói: “Ba tháng trước, thì chuyện này không khó”

“Nhưng mà hiện tại, tôi không làm được.”

Vũ Hoàng Lê bật người xua tay nói: “Anh Cao Phong, tôi tin rằng hiện tại chỉ là tạm thời mà thôi, về sau anh khẳng định có thể làm được.”

Cao Phong không có trả lời, có lẽ Vũ Hoàng Lê đã nhìn trúng, nhìn chúng năng lực tiềm tàng của anh.

Chỉ là, hiện tại Cao Phong cũng không biết, bản thân còn có cải tiềm lực gì. Ngoại trừ hai người Kim Tuyết Mai và Lâm Vạn Quân Nhị, thì toàn bộ thế giới đều đã từ bỏ anh, đến ngay cả người nhà họ Cao cũng đều muốn tiêu diệt anh.

“Nếu anh mang người đi gia nhập thương hội Đông Phi, Cao Đông kia khẳng định sẽ vô cùng hoan nghênh”

“Mọi người có thể quay về thành phố Hà Nội hay không, cũng chỉ cần anh ta nói một câu là được.” Cao Phong nói ra một câu Lúc này đây, Vũ Hoàng Lê không có gì phải do dự cả, trực tiếp trả lời: “Anh Cao Phong, tôi không muốn dữ hổ mưu bi!”

Cao Phong có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn Vũ Hoàng Lê một cái, biểu cảm trên khuôn mặt của Vũ Hoàng Lê còn thật sự rất chân thành đối diện với Cao Phong.

Qua một hồi lâu, Cao Phong mới chậm rãi gật đầu.

Bảo hổ tự lột da của chính mình, quả thật rất dễ tự chốn vùi chính mình. hơn.

Huống chi, Nhà họ Cao so với mãnh hổ, còn tàn nhẫn Hổ mẹ còn có thể ăn thịt cả hổ con.

Nhưng mà đối mặt với một người có chung huyết mạch với nhà họ Cao là Cao Phong anh, bọn họ cũng không có chút do dự nào, nói giết liền giết.

“Tôi có thể hiểu được.” Cao Phong nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nói ra lời hứa hẹn: “Nếu sau này có một ngày tôi có thể quay về thành phố Hà Nội, thành phố Hà Nội tất có một phần của nhà họ Vũ.

“Tạ ơn Anh Cao Phong!” Vũ Hoàng Lê vội vàng chấp tay đáp.

Lời hứa của Cao Phong, nặng như ngàn cân, tuyệt không nuốt lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK