Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2518

Cùng lúc đó.

Diệp Thiên Long để điện thoại xuống thì vô cùng tức giận.

Với tính cách trầm ổn của ông ta như bây giờ thì có rất ít chuyện có thể khiến ông ta nổi giận đến vậy.

Nhưng chuyện liên quan tới con gái chưa từng gặp mặt của mình, sao ông ta có thể không tức giận đây chứ?

Diệp Thiên Long chắp hai tay lại đứng cạnh cửa sổ, đứng thẳng bất động như cây tùng, y như bức tượng được điêu khắc ở đây.

Năm phút trôi qua, ông ta mới chậm rãi thở dài một hơi.

“Con gái ngốc, con hà tất gì phải đau lòng, khó chịu như vậy chứ? Ở trước mặt con, Phạm Thanh Nhiên là cái thá gì?”

“Cô chủ nhà họ Phạm? Gia thế rất mạnh sao? Chỉ cần một câu nói của con là cha có thể san bằng cả nhà họ Phạm!”

Diệp Thiên Long thầm thì, giọng nói nghẹn ngào.

Ông ra chẳng cần nghĩ cũng biết Phạm Thanh Nhiên đến tìm Kim Tuyết Mai sẽ nói gì.

Khiến Cao Phong tức giận như vậy thì nhất định là vì Kim Tuyết Mai bị thân phận của Phạm Thanh Nhiên chèn ép không ngẩng đầu lên được.

Vì thế, trong lòng Diệp Thiên Long vô cùng phiền muộn.

“Con gái ngốc, con mới là công chúa chân chính của Việt Nam, còn Phạm Thanh Nhiên xách giày cho con cũng không xứng!”

Diệp Thiên Long nói thầm một câu rồi nhẹ nhàng quay người lại.

“Dương Bình, ông…”

Diệp Thiên Long gọi một tiếng, bỗng nhiên phản ứng lại kịp.

Trọng Dương Bình đã được ông ta phải đi ra ngoài rồi.

Thế là Diệp Thiên Long chủ động gọi điện thoại cho Trọng Dương Bình.

“Trung tướng Long, có gì cần phân phó sao?”

Trọng Dương Bình nhận được điện thoại của Diệp Thiên Long mà thủ sủng nhược kinh.

Như mọi khi thì nếu Trọng Dương Bình đang ở bên ngoài, đều do ông ta chủ động gọi điện thoại, báo cáo lại một số việc quan trọng cho Diệp Thiên Long.

Nhưng bây giờ Diệp Thiên Long tự mình gọi điện tới, chắc chắn không phải chuyện nhỏ.

“Phạm Thanh Nhiên bên nhà họ Phạm, đến trước mặt con gái tôi diễu võ giương oai, muốn tranh giành Cao Phong.”

“Tôi thấy, cô ta hình như chán sống rồi thì phải?” Diệp Thiên Long cau mày nói.

“Cái gì?” Trọng Dương Bình sững sờ.

Trí thông minh của cô chủ nhà họ Phạm kia cũng không thấp mà, sao lại làm ra chuyện ngu ngốc như thế chứ?

“Trung tướng Long, ông nghĩ nên làm thế nào?” Trọng Dương Bình trầm giọng hỏi.

Yết hầu Diệp Thiên Long lên xuống, lời đến bên miệng rồi nhưng kìm lại.

Nếu như công bố thân phận thực sự của Kim Tuyết Mai thì cho Phạm Thanh Nhiên mười lá gan cô ta cũng không dám gây chuyện trước mặt Kim Tuyết Mai.

Nhưng mà bây giờ ông ta trợ giúp Cao Phong đều mượn danh nghĩa nhà họ Phạm, chỉ âm thầm tiến hành, làm thế nào để công bố thân phận của Kim Tuyết Mai được đây?

Bây giờ chưa đến lúc.

Chỉ có thể đợi đến khi Cao Phong nắm giữ được nhà họ Cao, khống chế được toàn bộ thành phố Đà Nẵng, sau đó lên đứng đầu thành phố Đà Nẵng, hình thành thế tương hỗ, kìm hãm lẫn nhau cùng với Diệp Thiên Long ở thủ đô mới không sợ bất kỳ trở ngại nào nữa.

“Tôi đã nhắc nhở Phạm An Quốc rồi, để xem đầu óc ông ta có đủ dùng hay không đã.”

“Nếu như Phạm Thanh Nhiên vẫn tiếp tục gây chuyện thì tôi sẽ đích thân tới thủ đô Hà Nội.” Diệp Thiên Long im lặng suy nghĩ một lúc lâu rồi mới nói.

Ông ta muốn đích thân tới Thành phố Hà Nội là vì muốn canh giữ giúp con gái ông ta.

“Trung tướng Long, tuyệt đối không được đâu.” Trọng Dương Bình vô cùng bùi ngùi, ông ta vội vàng nói: “Thân phận của ông thực sự quá nhạy cảm!”

“Đó không phải là Phạm Thanh Nhiên của nhà họ Phạm sao? Lát nữa tôi sẽ sang đó cảnh cáo một chút, chắc chắn sẽ khiến Phạm Thanh Nhiên phải đàng hoàng mà cuốn xéo về Thủ đô.”

Thế nhiên Diệp Thiên Long chỉ lắc đầu thật khẽ.

“Giải quyết xong một Phạm Thanh Nhiên thì sao chứ, lúc đó sẽ có thêm Trương Thanh Nhiên, Ngô Thanh Nhiên, cả trăm cả nghìn Thanh Nhiên nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK