Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4529

“Anh ta lấy tư cách gì mà đến đây?”

“Với lại anh ta có khả năng đến được đây sao?”

“Anh đừng lừa thần dối quỷ! Quả báo đến nhanh lắm.”

“Nếu bây giờ tôi làm gì đó với cô, anh ta không tới thì sao…”

Giọng nói lạnh lùng lại vang lên.

“Anh ấy nhất định sẽ tới!”

“Cho dù có chuyện gì xảy ra thì tôi vẫn tin anh ấy.”

Cô gái vẫn không thèm quay đầu lại, tuyên bố một cách dõng dạc.

“Giỏi thì anh ta cứ thử bước chân vào đây đi!”

“Anh muốn làm gì anh ấy?”

Giọng nói của Kim Tuyết Mai vì kích động mà hơi run run.

“Tốt lắm!”

Kim Tuyết Mai lại nhẹ nhàng gật đầu.

“Nếu như anh ta không đến thì sao? Vậy lúc đó cô tính sao?”

Giọng nói kia lại vang lên.

“Nấu anh ấy không tới thì chờ sau khi tôi sinh đứa bé ra thì sẽ tạm biệt với thế gian này.”

“Không có anh ấy, tôi sống còn có ý nghĩa gì nữa.”

Cô ngừng một chút rồi ngẩng đầu nói.

Tên gương mặt xinh đẹp mang theo vẻ mong chờ và sự kiên định.

“Ngu ngốc! Đúng là ngu ngốc!”

Người đang nói chuyện với cô có vẻ đã phát cáu mà khẽ gằn giọng lên.

Cô cũng không nói gì thêm, chỉ lẳng lặng đặt tầm mắt vào bóng đêm.

“Được! Được!”

“Bây giờ còn bốn tháng nữa là cô sinh em bé, tôi cho anh ta tối đa ba tháng nữa.”

“Nếu anh ta đến kịp thì tôi sẽ thả cô đi.”

“Còn nếu anh ta không đến thì tôi làm gì, cô cũng đừng hòng phản kháng ”

Sau tiếng nói dứt là tiếng bước chân lại gần, cửa bị đóng sập vào.

“Anh định làm gì?”

Người con gái ngồi trên bệ cửa sổ giật mình quay ngoắt đầu lại, trợn mắt hỏi.

“Ba tháng!”

“Nếu sau ba tháng anh ta không đến, tôi sẽ phái người đến Việt Nam giết sạch từng người thân của anh ta.”

“Nếu vậy thì cô cũng hiểu được hết lòng của anh ta rồi, một tên tiểu nhân ruồng bỏ vợ con không có tư cách được sống trên thế giới này! !”

Sau khi nói xong, người kia rời đi.

Ngày tiếp theo.

Trong một căn phòng làm việc được bày trí đơn giản ở Việt Nam.

Nói là đơn giản vậy thôi chứ căn phòng cũng không hề nhỏ, chỉ là đồ đạc được bài trí hết sức đơn giản.

Căn phòng chỉ có độc hai màu trắng đen, nhưng trên các bức tường được trang trí rất nhiều tranh và ảnh, ngoài ra còn có một tủ sách lớn được sắp xếp gọn gàng.

Nhìn vào cách bày trí của căn phòng người ta cũng có thể hiểu được phần nào chủ nhân của nó.

Trong phòng có một người đàn ông đang đứng ở một bên, chính là trợ lý Trương.

Vốn là con người cao ngạo quyền cao chức trọng giờ lại hạ mình cúi đầu một cách tôn kính.

Đến mức không dám đặt mông ngồi xuống.

Mà người làm cho anh ta phải tôn kính như vậy đang đứng trước bàn làm việc, trên tay cầm chiếc bút lông viết gì đó.

Người kia đứng để viết chữ, anh ta đương nhiên không dám ngồi.

Người đàn ông trung niên mặc bộ quần áo đen giống kiểu áo Tôn Trung Sơn ngày xưa, vẻ mặt nghiêm túc, tạo ra sự uy nghiêm khó ai sánh bằng.

Tuy nét mặt lúc này có chút hiền hòa, nhưng khí chất trên người người đàn ông này làm cho người ta không thể không run sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK