Mục lục
Chọc giận bảo bối: ông xã, cưng chiều nhẹ một chút
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May


Tiễn Hạo không phản bác được, đốt điếu thuốc bực bội hút, một hồi lâu, anh ta mới lại nói tiếp: "Nếu không thể không chia tiền này, cũng được, nhưng quyền nuôi dưỡng hai đứa nhỏ tôi phải tranh tới tay."


Trần Thế Cẩm: "Thật ra bình thường vợ chồng ly hôn con cái cũng sẽ xử cho mẹ nuôi dưỡng, đặc biệt giống như tình huống của các người, một, anh ngoại tình, hai, đứa nhỏ vẫn đang ở trong thời kỳ bú. Cho nên nếu phải tranh đoạt thì xác suất đoạt được quyền nuôi dưỡng sẽ rất nhỏ."


"Vậy còn nói cái rắm!" Tiễn Hạo nổi giận, "Tao bỏ ra hơn mười vạn mời mày, hiện tại mày mới nói không đánh thắng vụ kiện này! Trước mày đã nói như thế nào, nói gì mà không có vụ kiện nào mày không đánh thắng nổi, kết quả thế nào, nói nhiều đạo lý chó má với tao như vậy!"


"Tiền tiên sinh ngài đừng vội, nghe tôi nói hết lời." Trần Thế Cẩm như người không việc gì đi đến trước mặt anh ta, vỗ vỗ bờ vai của anh ta, ra vẻ thần bí nói: "Vừa rồi tôi có ý tứ là, xác suất tranh được quyền nuôi dưỡng rất nhỏ, cũng không có nói với anh là tuyệt đối đánh không thắng. Anh tin tưởng tôi thêm lần nữa, tôi tuyệt đối nắm chắc có thể giúp anh giành được quyền nuôi dưỡng."


"Sao, anh còn chưa ra hết thực lực?" Hiển nhiên, Tiễn Hạo vẫn là không thể nào tin được lời của anh ta.


"Đó là đương nhiên, làm nghề này của chúng tôi, không có chút năng lực sẽ không đặt chân ở giới luật được. Trước khi anh ủy thác tôi làm luật sư biện hộ của anh, hẳn là từng chú ý qua tôi đi, người có thể chính thức làm đối thủ của tôi, thật đúng là không tìm ra được máy người." Trần Thế Cẩm nói.


"Vậy cũng chưa chắc, nữ luật sư trên tòa kia vừa nhìn đã biết là nhân vật lợi hại, hơn nữa thế còn cao hơn anh. Tôi cảm thấy anh hoàn toàn không thắng được cô ta, tuy rằng tôi chưa từng tiếp xúc với cô ta, nhưng hôm nay biểu hiện cô ta ở trên tòa quả thật rất tốt. Không chỉ tư duy rõ ràng, còn cơ trí thông minh, một câu nói tùy tiện liền có thể hóa giải nguy cơ, thật sự là không thể khinh thường."


Nghĩ đến vừa rồi ở trên tòa bị hỏi hai vấn đề, giờ Tiễn Hạo mới hiểu được một việc, thật ra lúc ấy đối phương hỏi anh ta hai vấn đề này cũng không phải thật sự muốn một đáp án, mà là nghĩ dùng cách này chứng minh với mọi người anh ta nói dối, anh ta không thể tin người này.Tiễn Hạo không thể không thừa nhận một chiêu này của Thi Khả Nhi dùng rất cao minh, bởi như vậy, mặc kệ anh ta nói cái gì làm cái gì, đều sẽ không còn có người tin tưởng, vì vậy khả năng muốn thắng vụ kiện này liền càng nhỏ rồi.


"Cô ta có chút năng lực nhỏ không sai, nhưng vẫn thật sự chưa có tư cách so sánh với tôi. Tôi không muốn để cho cô ta thua quá khó coi mà thôi, đàn ông mà, nói như thế nào cũng phải nhường phụ nữ một chút." Trần Thế Cẩm nói mình giống như một đại thiện nhân.


Tiễn Hạo: "Tôi cũng không có lòng dạ thương hoa tiếc ngọc giống như anh, tôi chỉ muốn nhanh kết thúc phiên tòa này, đoạn tuyệt tất cả quan hệ với người đàn bà luống tuổng kia, cả đời không qua lại với nhau."


Trần Thế Cẩm: "Anh yên tâm, kế tiếp nhìn tôi. Chỉ là trước khi lên tòa tôi còn muốn nhắc nhở anh một câu, đợi lát nữa mặc kệ ở trên tòa nghe được cái gì cũng gắng giữ tỉnh táo, nếu như anh kích động giống như vừa rồi, tôi liền không giúp được anh nữa."


"Được rồi được rồi, tôi biết rồi."


Hai người lại nói chuyện với nhau một hồi, nhìn thời gian không sai biệt lắm, liền lên tòa.


Thi Khả Nhi cũng ở trong lúc nghỉ tòa này khai thông được một chút chi tiết, hơn nữa dặn dò cô ta, chờ một chút lúc mở phiên toà luật sư biện hộ hỏi cô ta vấn đề gì thì cô ta đều phải thành thật trả lời, không cần giấu diếm.


Sau khi mở phiên tòa, Trần Thế Cẩm liền đưa ra một vấn đề với Trương Nga: "Thưa cô Trương Nga, xin hỏi cô có thói quen dựa vào uống thuốc ngủ để chìm vào giấc ngủ không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK